Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1185: Sao Chép Ký Ức

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 6 lượt đọc

Tiến độ: 1185/1527

Chương 1185: Sao Chép Ký Ức

Trong khi Huyễn Tẫn vừa đạp cương vừa niệm chú quyết, quốc sư đi chân trần giơ kiếm Tinh Túc trong tay lên, nhặt lên ba lá bùa Cửu Long Dương Cốc Sinh Quang.

“Phàm hình chân trần, gấp đạp Thiên Môn, âm yêu chi khí, xâm phạm Nam Dương, Cửu Long đằng quang, bính phục dương mang, lập tức thiên thanh, đại thiên huy quang, âm tà mậu bột, diệt ảnh tha phương, úm ô tua thần, thiên quang động dương, cấp cấp phụng sắc nhiếp!”

Khi lá bùa vàng trên thanh kiếm của quốc sư lập tức bốc cháy, xung quanh chợt vang lên từng tiếng rồng gầm, từng thân rồng màu vàng kim nhanh chóng trèo dọc theo cây Thanh Đồng lên trên người của mọi người trong pháp đàn.

Ngay sau đó, trên người mỗi người xuất hiện các loại vảy rồng sừng rồng kỳ dị, không ít quần áo bị xé rách lộ ra từng mảng vảy rồng dị dạng. Trên người bọn họ cũng xuất hiện long khí.

Trái lại, Long Mạch trên cây Thanh Đồng lúc này lại trực tiếp vô lực tróc ra. Các thi thể già yếu khô héo treo đầy trên cây Thanh Đồng.

“Đã đến lúc rồi!”

Hoàng Phủ Thiên Cương hoàn toàn thay hình đổi dạng nói xong câu đó, tất cả mọi người dứt khoát kiên quyết duỗi vuốt rồng về trước, cưỡng ép che mắt mình lại.

“Đi!”

Hoàng Phủ Thiên Cương dùng sức ném kiếm Tinh Túc trong tay mình lên trời, hai chân giẫm mạnh, ngay sau đó đạp kiếm bay lên, lao về phía Ly Chi Môn.

Đạo bào trên người Huyễn Tẫn bỗng co lại, sau đó lại duỗi ra, một con rồng vàng quái dị với ba cặp móng vuốt chui ra khỏi đạo bào, phóng về phía Ly Chi Môn.

Hai người họ vừa đi, những người còn lại cũng lần lượt thể hiện đủ loại phép thần của mình đi về phía Ly Chi Môn.

Sau khi họ di chuyển, linh mạch phong thủy của cả thiên hạ cũng chuyển động theo, họ không chỉ mượn vận may của long mạch, thậm chí còn mượn vận may của thiên hạ.

Chờ Lý Hỏa Vượng mở mắt ra lần nữa, hắn phát hiện mình ngã dưới đất, chảy rất nhiều máu mũi, hoa mắt chóng mặt đứng cũng không vững.

Dù bị như vậy nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn nhớ tất cả mọi chuyện ban nãy, cực kì rõ ràng, không quên một chi tiết nào.

Điều này không chỉ thể hiện toàn bộ bí mật, mà còn trực tiếp cưỡng ép nhét bí mật này vào trong đầu Lý Hỏa Vương.

“Hóa ra… hóa ra là thế! Chỉ dựa vào họ không giúp nổi cũng chẳng thể nào giúp được ti mệnh, cho nên họ đã mượn long mạch và địa mạch của cả thiên hạ mới có tư cách tham dự vào tranh đấu của ti mệnh! Ta biết Huyễn Tẫn có hậu mà!”

Nhưng vừa nói xong câu đó, vẻ kích động trên gương mặt Lý Hỏa Vượng dần dần lắng xuống, dù là thế cuối cùng nhóm người Huyễn Tẫn vẫn phải chết.

Có điều không đợi Lý Hỏa Vượng nhớ thương họ, hiện tượng kỳ lạ đã xuất hiện, ký ức cực kì rõ ràng trong đầu hắn đang biến mất.

Lý Hỏa Vượng có chút hoảng loạn:

“Chuyện gì vậy! Chẳng phải ngươi đang giúp ta sao? Tại sao lại rút về!”

Mắt thấy tốc độ tan biến đang tăng nhanh, đồng thời bắt đầu lây nhiễm đến câu chú mà Huyễn Tẫn đã niệm, hai tay Lý Hỏa Vượng ôm đầu, phẫn nộ gầm lên:

“Trở lại cho ta! Không được biến mất!

Hắn muốn dùng năng lực tu chân thay đổi hiện tượng này, nhưng dường như năng lực tu chân không có tác dụng với ký ức hư vô mờ mịt của bản thân hắn.

“Ta nói rồi! Trở lại cho ta! !”

Trán Lý Hỏa Vượng nổi gân xanh, đôi tay càng lúc càng dùng sức, bỗng dưng rắc một tiếng, đầu của hắn đã bị chính mình bóp nứt.

Nghe thấy tiếng xương sọ vỡ vụn, Lý Hỏa Vượng khẽ sửng sốt, sau đó gương mặt lộ vẻ mừng như điên.

Chỉ thấy Lý Hỏa Vượng nhấc tay phải lên, nương theo khe nứt của xương sọ cắm vào trong, nhanh chóng lật tìm trong đầu mình.

Không lâu sau, cuối cùng Lý Hỏa Vượng cũng tìm được đoạn ký ức đang biến mất, hắn dùng tay phải kéo chặt nó lại, không cho nó biến mất thêm nữa.

Ngay sau đó Lý Hỏa Vượng dùng ngón tay trái run rẩy, chạm vào ký ức mềm mại kia, bắt đầu nhanh chóng viết lại.

Hắn không thể để ký ức biến mất, hắn phải viết lại tất cả mọi chuyện trong ký ức.

Một tay Lý Hỏa Vượng vừa cầm lấy ký ức, vừa chấm vào ký ức nhanh chóng viết lại trong phòng, viết đầy dưới đất rồi lại viết lên tường, tường đầy rồi thì viết lên người, chỉ cần là nơi có thể ghi chép lại, hắn đều viết đầy lên đó.

Cuối cùng khi Lý Hỏa Vượng phát hiện đoạn ký ức kia không chấm vào được nữa, hắn chậm rãi rút tay ra khỏi đầu mình.

Hắn đứng giữa phòng, nhìn tất cả được mình ghi chép lại xung quanh, dần dần thở phào nhẹ nhõm, coi như đã viết lại hết rồi.

Giải quyết xong nỗi lo về sau, Lý Hỏa Vượng bắt đầu chậm rãi nhìn lại mọi thứ đã ghi chép xung quanh, sắp xếp manh mối.

Nhưng đọc mãi đọc mãi, Lý Hỏa Vượng cau mày, hắn cảm giác có gì đó không đúng lắm.

“Không đúng! Chỗ này có điểm gì đó không ổn! Nếu họ đều đến Ly Chi Môn, sao người của Pháp Giáo lại đánh lén họ? Chẳng phải nói Huyễn Tẫn chết là do bị Pháp Giáo đánh lên sao?”

“Quả thật chưởng đàn không có mặt tại hiện trường, có lẽ hắn không biết thật, nhưng rõ ràng Cao Chí Kiên có mặt ở đó, sao hắn lại không biết được?”

Chân tướng từng được Cao Chí Kiên kể lại, giờ phút này bắt đầu mơ hồ không rõ:

“Chẳng lẽ hắn lừa mình? Ngay cả hắn cũng lừa mình?”

Nghĩ đến đây, biểu cảm Lý Hỏa Vượng nghiêm nghị, ngay lập tức hắn không tin khả năng này, hắn cảm thấy phải chính miệng hỏi rõ ràng.

------o0o------

Kết thúc chương 1185

Chương tiếp theo