Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1348: Xông Vào

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1348/1527

Chương 1348: Xông Vào

Lại đi khoảng hai mươi phút trong cái hang âm lạnh, Triệu Sương Điểm trong bóng tối đột nhiên đưa tay cầm lấy cây cung trong tay Triệu Lôi, nhắm chuẩn vào bóng tối phía trước.

Soạt một tiếng, tiếng vỡ nứt kim loại quen thộc vang lên, tuy sau đó không có động tĩnh gì, nhưng Lý Hỏa Vượng biết, trong bóng tối có ai đó chết.

Bọn họ chậm rãi lại gần, bật đèn pin, một người đàn ông bị trúng mũi tên ở cổ nằm bên cạnh cống ngầm, còn vách đá bên cạnh hắn xuất hiện một cánh cổng sắt lớn một cách vô cùng đột ngột.

Rất hiển nhiên, người đàn ông này là người canh cổng, nhưng bị Triệu Sương Điểm giết chết, không hề cảnh cáo trước.

“Suỵt.”

Lý Hỏa Vượng đi đến trước cánh cổng sắt đó, đưa tay hé mở cổng.

Ánh sáng hắt ra từ bên trong, lập tức khiến Lý Hỏa Vượng ở trong bóng tối phải nhắm mắt, đợi sau khi thích ứng được, Lý Hỏa Vượng vô cùng chấn hãi nhìn công xưởng mênh mông phía sau. Phía dưới sa mạc cằn cỗi lại có một công xưởng, đây là điều mà trước đây bọn họ không ngờ đến.

Bên trong trống không, nhìn có vẻ rộng bằng nửa sân bóng, các loại đồ đạc hỗn loạn, nhiều nhất là một số nguyên liệu được để trong túi, và một vài chai lọ, còn có tủ lạnh.

Đặc biệt hơn là ở phía xa có một đường ray, mấy chiếc xe tải đỗ trên đường ray, hình như bọn họ vận chuyển hàng hóa thông qua con đường này. Tạm thời Lý Hỏa Vượng không đoán được công xưởng này sản xuất cái gì, nhưng hắn mơ hồ cảm thấy hơi quen thuộc, hình như mình đã từng nhìn thấy hình ảnh như này trên tivi.

Chẳng mấy chốc Lý Hỏa Vượng đã nghĩ kỹ, nơi này sản xuất ma túy, chẳng trách đám người canh gác bên ngoài trước đó lại cầm súng bắn tỉa.

Lúc này công xưởng đã dừng hoạt động, một vài tên da đen đeo khẩu trang đang mau chóng chuyển hàng lên trên xe mỏ, còn một vài tên cần súng chĩa vào bọn họ, rốt suột liên túc hét lớn.

Rất hiển nhiên tiếng động trước đó đã kinh động đến bọn họ.

Sau khi Lý Hỏa Vượng tính toán số người, cũng phải hơi kinh hãi, công xưởng này ít nhất cũng phải có một hai trăm người, sợ rằng mấy người phía mình chẳng là gì.

Lúc này, những người khác cũng nhìn thấy tất cả bên trong qua khe cửa, Triệu Sương Điểm lập tức hạ lệnh.

“Có nhìn thấy máy phát điện bên kia không? Đó là nguồn điện ở đây, ta đếm đến một rồi tất cả cùng bắn.

Nàng cất giọng vô cùng bình tĩnh, dường như đã từ lâu không thấy lạ với tất cả mọi chuyện xảy ra sau cánh cửa. Cho dù phía đối phương đông người hơn phía mình gấp mười lần.

“Xông vào đó làm gì? Xông vào để nộp mạng hả? Không nhìn thấy vũ khí của bọn họ à?” Lý Hỏa Vượng nén thấp giọng, xét bất kể phương diện nào, phía mình cũng không chiếm ưu thế.

Hắn vốn cho rằng trước đó Triệu Sương Điểm nói là phản kích, là hai bên ngang bằng về lực lượng, nhưng không ngờ, thực lực phía mình lại chênh lệch hoàn toàn với đối phương như vậy.

Đối phó với nhiều Ti Mệnh như vậy, chỉ dựa vào mấy người phía hắn, e rằng không làm được gì, trừ phi quay về đưa Ti Mệnh của Bạch Ngọc Kinh đến, cùng ra tay, chưa biết chừng còn có phần thắng.

“Còn nhớ trước đây ta đã nói gì không? Ta xác nhận lại lần nữa, Lý Hỏa Vượng, ngươi đang từ chối mệnh lệnh của ta sao?”

Một luồng sát khí từ phía sau truyền đến.

Lý Hỏa Vượng vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm Triệu Sương Điểm, quan sát nét mặt của nàng, đối phương không đùa với mình, đúng là nàng đang nói nghiêm túc.

“Chẳng lẽ nàng ta có thủ đoạn gì không nói cho ta biết?”

Ý nghĩ này đột nhiên nảy ra trong đầu Lý Hỏa Vượng, nàng không quan tâm đến mạng của hắn thì có thể hiểu được, nhưng nàng không thể nào không quan tâm đến tính mạng của bản thân nàng ta chứ.

Càng huống hồ mệnh lệnh vô lý như vậy, Thanh Vượng Lai lại không hề phản đối.

“Được, ngươi dám chết thì ta cũng dám chôn.

Lý Hỏa Vượng nói xong, nhường lối cho nhiều hộng súng chui ra từ khe cửa.

Bốn, ba, hai một! Tiếng súng dữ dội vang lên, khi nhìn thấy ánh sáng sau cánh cửa ảm đạm dần, Lý Hỏa Vượng giơ chân đá cổng sắt, xông vào trong.

Cả một vùng tối tăm, Lý Hỏa Vượng không nhìn rõ ai là ai, người của mình đều ở phía sau, vậy thì phía trước đều là kẻ địch.

Gặp phải bất kỳ người nào trong bóng tối, Lý Hỏa Vượng đều chỉ có một hành động, đó là quyết đoán đâm một đao vào tim của người đó.

Bên trái đột nhiên vang lên tiếng súng, viên đạn trúng vào áo của Lý Hỏa Vượng, khiến hắn cảm thấy vô cùng đau đớn.

“Ra tay đi! Mẹ kiếp, tất cả đứng xem kịch hết hả?”

Lý Hỏa Vượng tức giận gầm lên, tiếng súng càng lúc càng dồn dập, trái phải trước sau đều có, Lý Hỏa Vượng cảm thấy dường như mình đang ở trong màn mưa bom bão đạn.

Lúc này, bóng tối trở thành chiếc ô bảo vệ của Lý Hỏa Vượng, tránh được phần lớn số đạn không bắn lên người hắn.

Đúng lúc Lý Hỏa Vượng đang đại khai sát giới, đột nhiên sau lưng đau rát, khiến Lý Hỏa Vượng lảo đảo ngã xuống.

Hắn giãy dụa đứng lên, nhìn sang mọi thứ hỗn loạn phía trước, bóng tối bảo vệ Lý Hỏa Vượng, nhưng đồng thời cũng bảo vệ kẻ địch của Lý Hỏa Vượng, Lý Hỏa Vượng vốn không biết là ai đã tấn công mình. Hắn đưa tay sờ lưng của mình một cách khó khăn, hình như chỗ đó lõm xuống một chút, hình như mình bị thứgì đó đập trúng, áo chống đạn của mình không có tác dụng trong tình huống này.

Nếu đã không nhìn thấy gì, Lý Hỏa Vượng dứt khoát không nhìn nữa, mình không nhìn thấy đối phương, chắc chắn đối phương cũng không nhìn thấy mình.

------o0o------

Kết thúc chương 1348

Chương tiếp theo