Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1300: Không Gian Hilbert

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1300/1527

Chương 1300: Không Gian Hilbert

Triệu Sương Điểm nhìn chất lỏng trong suốt trong chiếc ly.

“Ngươi biết câu chuyện người mù xem voi không?

“Câu chuyện phổ biến tất cả đều biết này, đương nhiên ta từng nghe rồi, hơn nữa trước đây người còn từng kể một lần rồi”

“Một đám người mù chưa từng nhìn thấy voi đi sờ voi, có người sờ được chân voi nói: ‘Con voi to như cái cột nhà. Người mù sờ được cái đuôi, bèn nói: con vói giống cái chổi quét nhà. Có người mù sờ được tai của voi nói: Con voi giống như cái quạt thóc. Người mù sờ được ngà voi nói con vói giống như một cái sừng trâu. Có người mù sờ được cái vòi nói: con voi giống như một sợi dây thừng thô to.

Nói đến đây, Triệu Sương Điểm hơi dừng lại, sau đó nghiêng đầu nhìn Lý Hỏa Vượng, mỉm cười nói.

“Ngươi cảm thấy bây giờ ngươi đang sờ được chỗ nào của con voi?”

“Ta cảm nhận là một thế giới, một thế giới chân thực! Tuy thế giới đó kỳ lạ! Nhưng thế giới đó rất chân thực!”

“Tôi không nói thế giới của ngươi không chân thực, chỉ là thế giới của ngươi quá phiến diện, giống như cái bóng của chai rượu này.

Triệu Sương Điểm cầm chai rượu lên, cái bóng của cái chai chiếu dưới đất.

“Nhìn thấy cái bóng đó chưa?”

“Ừm?”

“Đây là thế giới của ngươi, chân thực nhưng lại phiến diện.

Triệu Sương Điểm khẽ thay đổi góc độ của cái chai.

“Đây chính là thế giới của người khác, cũng chân thực nhưng lại phiến diện”

“Nhưng các ngươi mãi mãi chỉ nhìn thấy cái bóng, mà không có ai nhìn thấy thứ sâu hơn, đó là thế giới chân thực nhất”

Triệu Sương Điểm nói xong, đặt chai rượu màu xanh làm đó trước mặt Lý Hỏa Vượng.

Ngón tay sơn móng trong suốt của Triệu Sương Điểm chỉ lên cái chai màu xanh trước mặt Lý Hỏa Vượng.

“Còn chỗ này, chỗ này mới là thế giới thực sự, các thế giới khác bên ngoài chỉ là một mặt của nó”

Trong cửa hàng xăm Huyết Xã Hỏa đã đóng cửa, Triệu Sương Điểm đang chậm rãi giải thích mọi việc cho Lý Hỏa Vượng.

“Chúng ta có thể thông qua một mặt để thăm dò một vài thông tin một vài thay đổi trong đó, nhưng chúng ta rất khó hiểu được mọi thứ thực sự”

“Chân thực mà chúng ta cảm nhận được mãi mãi là một phần chân thực bị hiểu biết của chúng ta thay đổi và làm méo mó, còn chân thực thực sự thì chúng ta vẫn không hiểu được.

“Cho nên lý luận của ngươi không khác gì với lý luận hình chiếu của Thanh Vượng Lai ư?”

Lý Hỏa Vượng nhìn chai rượu màu xanh thẫm trước mặt hỏi.

Lý Hỏa Vượng nghĩ đến thế giới quỷ dị đó, nghĩ đến Bạch Ngọc Kinh, cũng nghĩ đến thế giới quan của người khác.

Lời của Lý Hỏa Vượng khiến Triệu Sương Điểm lắc đầu.

“Không… không giống, quan điểm của hắn là tất cả đều là hình chiếu của thế giới nào đó.”

“Còn ta cho rằng tất cả đều là chân thực, nhưng chỉ là một mặt trong chân thực thôi, giống như câu chuyện kẻ mù sờ voi đó, ngươi có thể nói chân voi không phải là voi không?”

Nghe đến đây, Lý Hỏa Vượng nổi giận trong lòng.

“Người đừng cứ so sánh nữa! Ta không muốn nghe so sánh chân voi với con voi gì hết! Ta chỉ muốn nghe rất cuộc thứ chân thực là gì thôi!”

“Ồ? Vậy người hiểu bao nhiêu về không gian Hy Nhĩ Bá Đặc (Hilbert) ? Ta có thể giải thích cho ngươi”

“Không gian gì cơ? Chẳng phải ngươi nói người dùng số học sao?”

“Thôi bỏ đi, chúng ta tiếp tục dùng con voi để so sánh thì hơn, khá thông dụng dễ hiểu.

Lý Hỏa Vượng ngồi ở đó, trầm mặc tiêu hóa lời giải thích của đối phương, hắn không biết rốt cược lời của Triệu Sương Điểm là thật, hay là những lời ảo tưởng của bệnh nhân tâm thần.

Tuy trông Triệu Sương Điểm có vẻ không điên khùng, vô cùng lý trí, nhưng vết xe đổ của Thanh Vượng Lai khiến hắn không dám mạo nhiên phán đoán.

Suy nghĩ một lúc xong, Lý Hỏa Vượng đứng lên.

“Cảm ơn ngươi đã giải thích nhiều như vậy, nhưng ta không thể hoàn toàn tin tưởng thế giới quan của ngươi.

“Không tin ta, vậy ngươi tin Thanh Vượng Lai hả? Hay là ngươi không tin ai hết, chỉ cảm thấy tất cả đều là ảo giác? Tin bản thân mình là một bệnh nhân tâm thần?”

“Đúng thế! Ta là bệnh nhân tâm thần thì đã làm sao! Bệnh nhân tâm thần như ta hiếm lắm hả? Tại sao cứ phải lôi kéo một bệnh nhân tâm thần như ta! Nói đống lời lẽ vớ vẩn, chẳng phải là muốn ta làm công cụ sao?” Trong tình hình không có nguy hiểm, Lý Hỏa Vượng thực sự không muốn dính dáng chút gì đến bọn nữa, rắc rối hiện tại của hắn là hiện thực, bất luận thế giới hiện thực này là gì, hắn chỉ muốn cố gắng sống tốt ở thế giới này.

Không nói vượt trội nổi bật, ít nhất phải cố gắng trở thành một người bình thường, ít nhất có thể khiến những người quan tâm mình dễ chịu vui vẻ.

“Ta không lợi dụng ngươi, mà là đoàn kết sưởi ấm lẫn nhau, ngươi cho rằng những thứ trước đây là tất cả sao?” Nghe thấy lời này, trong lòng Lý Hỏa Vượng sững lại, tất cả mọi việc từng xảy ra nổi lên như dời núi lấp biển, những người theo dõi mình, những người muốn bắt cóc mình, và cả những người muốn giết mình.

“Quả nhiên vẫn là trẻ mười tám tuổi, quá ngây thơ.

Lý Hỏa Vượng nghe thấy lời này, cơ thể đang di chuyển liền dừng lại, quay người qua.

“Ngươi nói vậy là có ý gì?”

“Có nghĩa là sự việc vẫn chưa kết thúc, trước đó chúng ta chỉ ép lui thôi, nhưng chỉ ép lui một lần, ngươi cảm thấy có thể yên tâm hưởng thụ cuộc sống rồi phải không?”

Lời của Triệu Sương Điểm khiến Lý Hỏa Vượng tê dại da đầu, hắn vội đi đến trước mặt Triệu Sương Điểm, đồng tử run run nhìn nàng.

------o0o------

Kết thúc chương 1300

Chương tiếp theo