Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1497: Chém Thành Hai Nửa

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 6 lượt đọc

Tiến độ: 1497/1527

Chương 1497: Chém Thành Hai Nửa

Hắn quay đầu hét lớn với Triệu Sương Điểm:

“Đưa những người khác đi! Rút hết về! Để ta cắt đuôi!”

Lý Hỏa Vượng vừa dứt lời, một cái gậy cùng với tiếng thét vang đến, đập lên đầu của hắn.

Lần này lực rất mạnh, Lý Hỏa Vượng cảm thấy và một tiếng trong đầu nổ tung, đồng thời hắn thậm chí còn nghe thấy tiếng xương sợ mình rạn nứt.

Lý Hỏa Vượng chóng mắt nhìn thấy đối phương lại giơ cây gậy trong tay, hung hãn đập về phía trán của mình. Lực rất mạnh, nếu bị đập trúng, sợ rừng cả cái đầu cũng bị đập lép.

Lúc nhìn thấy cái gậy đó sắp đập trúng, Lý Hỏa Vượng tỉnh táo lại, cơ thể nhanh chóng lệch khớp, vụt ra cách một trượng, tránh đòn tấn công của đối phương.

Nhân lúc đối phương đánh hụt, định giơ gậy đánh tiếp, Lý Hỏa Vượng xoay lật vũ khí trong tay, trực tiế cầm ngược con dao, đâm vào lồng ngực của đối phương.

Đúng lúc này, Lý Hỏa Vượng bỗng nhiên thấy đau ngực, cúi đầu nhìn thì thấy máu tanh đỏ đang không ngừng nhỏ ra từ phần bụng bên trái mình, mình đã trúng đạn.

Ôm vết thương ở bụng, Lý Hỏa Vượng quay người, nhìn ba họng súng đen xì xì chĩa vào mình ở phía xa.

Nỗi giận bao bọc sát ý không ngừng tấn công lý trí không còn nhiều của Lý Hỏa Vượng, hắn lớn tiếng gào thét với họng súng ở phía xa.

Đúng lúc tiếng súng vang lên, Lý Hỏa Vượng không hề do dự đưa tay ra phía sau rút một cái, tiếng rào rào vang lên, Đồng Tiền Kiếm bỗng kéo dài, dây đỏ quấn từng đồng tiền, vung đến giống như một tàn ảnh màu đỏ.

“Án chấn quang lợi đạt linh linh!”

Cùng với tiếng kim loại đập vào nhau, tiếng máu thịt xé rách, viên đạn bắn đến và cả người cầm súng đều bị Đồng Tiền Kiếm của Lý Hỏa Vượng chém thành hai nửa.

Tiếng bước chân loạng choạng “cách cách cách” rõ ràng từ xa đến gần cùng với tiếng mưa nhỏ dần.

Dương Na ôm bụng chảy máu của mình rất quen thuộc với tiếng bước chân này, lập tức không đến nước mắt rơi, xông ra ngoài nhà bất chấp trời mưa.

Trần Hồng Du ở một bên lập tức tay nhanh hơn mắt, trực tiếp đưa tay tóm chặt nàng.

Đúng lúc Dương Na đưa tay tách móng tay của nàng, ba bóng hình từ ngoài nhà đi vào.

Đó là Lý Hỏa Vượng, có vẻ hắn bị thương rất nặng, vết thương do súng, vết thương cho gậy khắp toàn thân, máu lẫn với nước mưa để lại dấu chân máu dưới nền đất.

Ba Nam Húc thỉnh thoảng khẽ cười như thần kinh cùng em trai nàng dìu đỡ Lý Hỏa Vượng, đi vào trong, hai người cũng không tốt hơn bao nhiêu.

“Giỏi lắm, Hỏa Tử, đúng là đã xem thường ngươi rồi, hôm nào có thời gian chúng ta cùng lên giường”

Đợi Lý Hỏa Vượng từ bên ngoài nhà đi vào, ý thức dần mơ hồ gắng gượng chút sức lực cuối cùng quay người, đưa tay đóng cửa lại, và khóa trái mạnh cửa.

Đợi sau khi làm xong tất cả, Lý Hỏa Vượng liền kiệt sức, mệt đến mức cơ thể dựa vào cánh cửa dần dần trượt xuống, cuối cùng đóng cửa lại.

Nhìn thương tích của Lý Hỏa Vượng, Ngũ Kỳ đang băng bó cho tên râu rậm, thuộc hạ của Triệu Sương Điểm liền cầm hòm y tế vội vàng chạy đến, đầu tiên tiêm thuốc vào trong cơ thể Lý Hỏa Vượng xong, sau đó chân tay luống cuống cầm máu cho hắn.

Nhưng nhìn vết thương chẳng chịt khiến nàng không biết phải băng bó từ đâu.

“Tại sao? Tại sao?

Lý Hỏa Vượng môi tái nhợt lẩm bẩm không ngừng.

Hắn lướt nhìn qua khuôn mặt của từng người đọc truyện, nhìn kỹ nét mặt của bọn họ.

Lý Hỏa Vượng phát hiện ngoại trừ Triệu Lôi không có mặt, Linh Nhi thỉnh thoảng giật khóe miệng đi cùng Triệu Sương Điểm cũng không có mặt, Ti Mệnh của Bạch Ngọc Kinh lại giảm thành viên, lần giảm thành viên này, hắn không biết cfn có thể quay về không.

“Tại sao ta giết nhiều Ti Mệnh như vậy, tại sao vẫn không quay ngược thời gian? Tại sao? Chẳng lẽ vì không ra tay ở Bạch Ngọc Kinh?”

Nhưng rất hiển nhiên Ngũ Kỹ không rảnh để quan tâm bây giờ rốt cuộc hắn đang nói gì.

“Máu chảy nhiều quá! Còn chảy nữa thì sẽ bị choáng vì thiếu máu! Các ngươi ai có nhóm máu O?”

“Ta có”

Một giọng nói khiến tất cả mọi người không ngờ đến vang lên.

Thanh Vượng Lai nở nụ cười công nghiệp từ trong những người khác xông đến, đến trước mặt Lý Hỏa Vượng, đưa tay phải của mình về phía Ngũ Kỳ.

Khi nhìn thấy ánh mắt đầy lửa giận và sát ý của Lý Hỏa Vượng, Thanh Vượng Lai đưa tay đảy mắt kính không gọng trên sống mũi.

“Đừng kích động, bây giờ ngươi không được cao huyết áp, nếu huyết áp cao lên, thì sợ là lượng máu không còn nhiều sẽ kích động trào ra hết.

Đúng lúc Lý Hỏa Vượng đứng bật lên, rút Đồng Tiền Kiếm vung về phía Thanh Vượng Lai, những người khác vội vàng xông đến, mỗi người một tay giữ hắn lại.

“Bốp” một tiếng, tiếng đạn lên nòng vang lên, hai khẩu súng từ phía sau nhằm chuẩn Thanh Vượng Lai, một khẩu là của Ba Nam Húc, một khẩu là của Dương Na.

Ba Nam Húc khóe miệng ngậm điếu thuốc cầm khẩu súng trong tay, dí lên sau đầu Thanh Vượng Lai, giọng điệu bất mãn nói.

“Thanh Tử, chuyện này, ngươi làm thật không cẩn thận”

Thanh Vượng Lai tỏ ra không hề hoảng sợ khi đối diện với sự uy hiếp cái chết, hắn vẫn cười quay người nhìn sang Triệu Sương Điểm đang đi đến.

------o0o------

Kết thúc chương 1497

Chương tiếp theo