Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1378: Ta Sẽ Tự Phán Định

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 7 lượt đọc

Tiến độ: 1378/1527

Chương 1378: Ta Sẽ Tự Phán Định

“Đúng là Huyền Tẫn mặc đạo bào màu đỏ giống cha, nhưng trên đạo bào của hắn có rất nhiều chữ động đậy, còn trên áo của Huyền Tẫn này lại không có.

“Cái mà gì chữ biết động đậy? Trước đây sao không nghe ngươi nói?”

Lý Tuế thò xúc khua múa loạn lên trong không trung.

“Bởi vì ta chưa từng học những chữ đó, cha ta cũng không dạy ta, cho nên ta cũng không biết phải nói với ngươi như thế nào”

Tả Khâu Vịnh nghe thấy lời này, suy nghĩ thật kỹ, đột nhiên phì cười, lấy ra chiếc khăn tay từ tay áo hất nhẹ về phía Lý Tuế, vẻ mặt thản nhiên nói.

“Cô bé đáng chết nhà ngươi, sao lại cố chấp như vậy, ngươi mặc một bộ quần áo tận một trăm tám mươi năm ư?”

“Bao nhiêu năm như vậy, thay mấy bộ quần áo chẳng phải rất bình thường sao? Làm gì có quần áo của ai giống nhau y hệt chứ?”

Nghe thấy lời này, Lý Tuế bừng hiểu ra.

“Cũng đúng nhỉ, một trăm tám mươi năm sau, chắc chắn Huyền Tẫn không chỉ mặc một chiếc áo đó! Mẹ ta mua cho ta mấy bộ liền cơ!”

“Ầy! Nghĩ thông suốt rồi thì tốt, mau qua đó đi, nói chuyện của ngươi cho hắn.

Lý Tuế đi vào đình trúc, nhìn Huyền Tẫn trước mặt, đến lúc này, nàng lại hơi căng thẳng.

Sau khi chuẩn bị một lúc xong, Lý Tuế lên tiếng nói: “Ngươi nhất định phải giúp cha ta! Một trăm tám mươi năm sau, Ti Mệnh của pháp giao sẽ giao đấu với cha ta ở Bạch Ngọc Kinh, nếu cha ta thua, không những không cứu được Đại Tề! Mà Đại Lương cũng bị diệt vong”

Sau khi nói ra câu đầu tiên, Lý Tuế lập tức như cái máy hát, nhanh chóng kể hết tất cả chuyện mình biết cho Huyền Tẫn.

Sau khi nói xong, Lý Tuế cẩn thận đợi Huyền Tẫn đáp lại, tuy trước đây Huyền Tẫn luôn bị cha oán trách, nhưng cũng là người tốt.

Hơn nữa hắn còn là Ti Thiên Giám, chuyện này cũng do hắn quản, chỉ là cách nhau đến một trăm tám mươi năm, Huyền Tẫn của một trăm tám mươi năm trước là người thế nào, Lý Tuế cũng không biết.

Một hồi lâu sau, cuối cùng Lý Tuế cũng thấy Huyền Tẫn chậm rãi gật cái đầu được trùm bên trong đạo bào màu đỏ.

“Ta biết rồi, ta sẽ tự phán định”

Lý Tuế cũng không để ý việc tại sao giọng của Huyền Tẫn lại khác trước đây, dù sao cũng cách một trăm tám mươi năm, giọng nói thay đổi chắc chắn cũng rất bình thường.

Nghe thấy đối phương đã biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Lý Tuế rất mừng.

“Vậy sao! Thế thì tốt quá rồi, bây giờ ngươi đưa ta đến Đại Lương đi, ta qua bên đó đợi cha ta, đúng rồi, cha ta cần long khí, còn phải chuẩn bị thật nhiều thật nhiều long khí, chúng ta phải chuẩn bị nhiều long khí trước, đến lúc đó có thể giúp cha ta.

Nhưng nói lời này, Lý Tuế thấy đối phương lại lắc đầu với mình.

“Không được, ngươi không cần đi theo.

“A? Tại sao không được? Ta muốn về nhà!”

Lý Tuế nghe thấy lời này liền lo lắng. Khó khăn lắm mình mới tìm được đến bước này, mà lại xảy ra sự cố.

“Ngươi biết quá nhiều, không đủ trí tuệ, về Đại Lương ăn nói linh tinh sẽ làm hỏng nhân quả, ở lại Đại Tề an toàn hơn.”

“Ta sẽ không nói linh tinh đâu, ta không nói với ai hết! Ta rất biết giữ bí mật.

Lý Tuế vội bảo đảm.

Lúc này Tả Khâu Vịnh đi đến, trừng mắt nhìn Lý Tuế một cái.

“Ta khinh, một cô bé như ngươi thì giữ mồm giữ miệng cái gì, những người quen biết trên đường, chỉ thiếu điều chưa nói ngươi từ đâu đến thôi, yên tâm đi, ta cho người đi xử lý rồi.

“Ngươi ở lại Đại Tề, ngoan ngoan theo thím, thím cũng dạy dỗ ngươi tử tế, tránh để như một tờ giấy trắng, bị người khác lừa”

“Nhưng”

“Không có nhưng gì cả, coi như vì cha ngươi, cứ quyết định vậy đi, một trăm tám mươi năm sau ta đến đón ngươi.

Huyền Tẫn nói xong, cơ thể lập tức biến mất như làn khói.

“Đừng nghĩ đến lén lút chạy sang bên đó, nếu ta bắt được, thì ngươi không có kết cục tốt đẹp đâu!”

Lý Tuế mím chặt môi, đôi mắt rưng rưng, tuy Huyền Tẫn này nói rất đúng, nhưng nàng không thích Huyền Tẫn hiện tại, không hề tin mình chút nào. Nói chuyện cứng nhắc, không hề nói lý.

“Đi thôi, về đi, dù sao còn phải đợi một trăm tám mươi năm nữa, ngươi đợi ở Đại Tề hay Đại Lương thì có gì khác nhau?”

Tả Khâu Vịnh đưa tay xoa đầu Lý Tuế.

“Sau này ấy à, ta coi ngươi như con gái, vừa hay ta cũng không có con cái, ngươi đừng chê một người khiếm khuyết như ta”

Nghe thấy lời này, Lý Tuế lắc đầu lau nước mắt.

“Ta không chê, ta biết thím là người tốt.

“Ngồi xe ngựa về đi, ta còn có việc cần làm, không đưa ngươi về được, ngươi cũng biết ta là Ti Thiên Giám Đại Tề, rất nhiều việc Nhìn Lý Tuế buồn bực không vui ngồi xe ngựa rời đi, Tả Khâu Vịnh đứng trong rừng trúc, vẫn chưa đi, mà ngắm lá trúc đang đợi cái gì đó.

Đợi đến lúc không còn tiếng guốc ngựa bên tai, Tả Khâu Vịnh lên tiếng nhẹ giọng nói:

“Ra đi”

Vừa dứt lời, một người mặc đạo bào màu đỏ to rộng hạ xuống, người đó không phải ai khác, chính là Huyền Tẫn biến mất vừa nãy.

Chỉ thấy Huyền Tẫn này cởi đạo bào trên người, lộ ra ba người chồng lên nhau ở bên trong, hai nam một nữ, trông khuôn mặt hình như là huynh muội ruột thịt, thì ra Huyền Tẫn vừa nãy là do họ đóng giả.

Ba người mau chóng tách ra, quỳ một chân hai tay ôm quyền với Tả Khâu Vịnh.

------o0o------

Kết thúc chương 1378

Chương tiếp theo