Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1308: Khó Chơi

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1308/1527

Chương 1308: Khó Chơi

Lý Hỏa Vượng chưa kịp mở miệng nói gì, thì người đó đã há cái miệng lớn với lộ ra hai chiếc răng nanh một chiếc ở trên một chiếc ở dưới, và bắt đầu cất tiếng hát.

“Cái gì mà hoa đẹp, trăng tròn, người sống thọ, núi sông vạn dặm sầu biết bao!”

Hắn không cất tiếng hát thì vẫn tốt hơn, nhưng khi Lý Hỏa Vượng thấy thứ cổ quái kỳ dị này bắt đầu hát hí kịch, cảm giác kỳ quái ngày một rõ rệt hơn, điều đó khiến cho cơn đau đầu như búa bổ của hắn càng thêm nhức nhối.

“Mẹ kiếp, đây là cái quỷ gì!”

Ngay lúc Gia Cát Uyên cầm bút xông lên còn chưa kịp vẽ gì, đã thấy đối phương nằm xuống sau lưng mình, trực tiếp biến thành một bức chân dung trong bức tranh phong cảnh.

Khi Gia Cát Uyên đang đánh nhau phía trước, Lý Hỏa Vượng đột nhiên nghe thấy phía sau có động tĩnh mới, đó là tiếng khóc trầm mặc của một người phụ nữ nào đó.

Hắn vội quay đầu lại, chỉ thấy một người phụ nữ đầu to, tóc đen che mặt, quay lưng về phía hắn, lắc lắc hai ống tay áo màu trắng, tiếng hí kịch thê lương cũng theo đó mà vang lên.

“Thiên địa ơi, đất kẻ thấy yêu thì bắt nạt, thấy mạnh thì nịnh bợ, không phân thiện ác, còn trời thì nhìn sai kẻ có đức nhưng ngu muội thật uổng công làm trời”

Không biết vì sao Lý Hỏa Vượng lại có cảm giác mình đã từng xem cảnh này ở đâu đó, nhưng rõ ràng là hắn chưa từng gặp những thứ kỳ quái này bao giờ.

Trước khi hắn có thể nhận ra điều đó, người phụ nữ vừa hát vừa bay từng bước nhỏ về phía hắn!

Cùng với tiếng gầm giận dữ của Lý Hỏa Vượng, Gia Cát Uyên đang chiến đấu với những người khác trên không trung cũng nhanh chóng hạ xuống và chém thẳng vào mặt người phụ nữ.

Sau khi ép kẻ địch lùi lại một chút, hắn nhanh chóng quay người lại, dùng bút chấm lên màu trời rồi nhanh chóng vẽ một vòng tròn ma thuật trên áo choàng đạo sĩ của Lý Hỏa Vượng để tránh bị người khác tấn công lần nữa.

“Đánh nhanh thắng nhanh đi, cứ tiếp tục thế này ta không thể nhịn được nữa.

Lý Hỏa Vượng hai tay ôm đầu, nghiến răng nghiến lợi nói.

Điều này đối với người tu hành vốn đã khó, huống chi là Gia Cát Uyên.

Gia Cát Uyên gật đầu, nhưng khi quay lại lần nữa, hắn phát hiện hai thứ vừa rồi đã trở thành năm, sinh, đán, tịnh, mạt, sửu (chỉ những vai diễn trong hí kịch) đều có.

Chúng không quan tâm đến những người khác mà cứ đứng xung quanh Lý Hỏa Vượng để ngăn không cho hắn trốn thoát.

Gia Cát Uyên nhìn Lý Hỏa Vượng, rất thận trọng lấy trong túi ra một quyển hoàng lịch, chuẩn bị hành động.

“Lý huynh, cố gắng chống cự, ta đào một cái lỗ ngươi chạy trước rồi nói sau. Tiểu sinh chưa bao giờ thấy những vật này ở Đại Tề, cho nên không biết thực hư thế nào”

“Chuyện này e rằng là một cái bẫy, có thể họ mai phục là để đối phó ngươi”

Gia Cát Uyên nói xong xé một tờ hoàng lịch, ném lên không trung rồi cầm bút viết.

Nhưng ngay lúc này, một cơn gió thổi đến cuốn tờ hoàng lịch bay đi, phía sau bức tranh xuất hiện một hoa đán (diễn viên đóng vai con gái có tính cách hoạt bát hoặc đanh đá) với khuôn mặt lớn hóa trang hí kịch.

“Nhìn lại, phồn hoa như giấc mơ, những ngày cuối đời chỉ biết sợ hãi”

Người phụ nữ ném ống tay áo bên phải về phía Gia Cát Uyên Gia Cát Uyên giẫm hai chân, trực tiếp bay lên để tránh những vạt áo của hắn lướt qua ống tay áo của người phụ nữ.

Ngay sau đó, một chuyện ngoài dự đoán của tất cả mọi người đã xảy ra, ống tay áo trực tiếp dính vào vạt áo Gia Cát Uyên.

Khi kéo ống tay áo xuống, phần thân dưới của Gia Cát Uyên dễ dàng bị kéo xuống theo.

Khi ống tay áo ở phía xa rung chuyển thì phần thân dưới của Gia Cát Uyên cũng rất nhanh bị co rút lại, cuối cùng biến thành một quả bóng.

Khi người phụ nữ há miệng, đã nuốt chửng mấy vật quái dị đó.

Thấy cảnh này, sắc mặt của Lý Hỏa Vượng trở nên rất khó coi, hắn cảm thấy cơn đau đầu bắt đầu dịu đi, hắn làm sao có thể không biết rằng những gì hoa đán ăn là công sức tu luyện của chính mình cơ chứ, và nàng sự thật có thể ăn luôn cơ thể của Gia Cát Uyên!

Ngay khi hoa đán vừa lùi lại, sinh, tịnh, mạt, sửu (các vai diễn trong hý kịch) đã nhanh chóng bao vây, và Gia Cát Nguyên còn một nửa người chỉ có thể dùng hai tay nhưng rất khó địch lại bốn tay.

Sau khi cố gắng ném lại cốt cho Lý Hỏa Vượng, hắn đã bị xé làm đôi.

“Lý huynh cẩn thận, vật này dường như có thể chạm vào bầu trời để chuyển hướng! !”

Sau khi Gia Cát Uyên nói xong câu cuối cùng, liền hoàn toàn biến mất.

Sinh, tịnh, mạt, sửu đứng lại, họ trở lại bao vây lấy Lý Hỏa Vượng.

Lý Hỏa Vượng nhìn họ với vẻ mặt rất khó coi, mặc kệ họ là gì, nhưng một điều có thể khẳng định là lần này e là khó hành động.

“Quý Tai”

Lý Hỏa Vương thấp giọng kêu to:

“Quý Tai! Cứu! Nếu không giúp, ngươi cũng sẽ chết!”

Nhưng không có gì bất thường, và mọi thứ đều bình lặng.

Ngay khi lão sinh (người đống vai trung niên trong vở kịch) vuốt bộ râu dài và ngẩng đầu lên cười lớn, hai bên thung lũng truyền tới âm thanh:

“Hahahaha…”

Sinh, tịnh, mạt, sửu cũng quay đầu nhìn lại phía sau, liền thấy một đám người đang lao về phía mình.

Trong đó bao gồm Giám Thiên Ti và quân sư mới thành lập của Đại Tề, theo sau đó là bách tính Đại Tề vừa được ăn no.

Nhìn từ phía bên kia của thung lũng, đám đông ở phía bên kia nhiều vô tận, như thể toàn bộ người U Đô đều đến đây.

------o0o------

Kết thúc chương 1308

Chương tiếp theo