Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1266: Ngũ Tầng Thế Giới

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 6 lượt đọc

Tiến độ: 1266/1527

Chương 1266: Ngũ Tầng Thế Giới

Tuy nhiên, trước khi hắn rời đi, lời nói của Lý Hỏa Vượng lại khiến cho mọi người ở Đại Tề vô cùng để ý. Ngay khi biết tin hắn trở về rồi, Thiền Độ lập tức chạy qua.

“Thí chủ, thế nào rồi? Nói chuyện với họ chưa? Tại sao họ muốn ra tay?”

“Nói rồi, về chuyện tại sao lại ra tay với ta, hoàng đế Đại Lương cảm thấy nếu chúng ta tốt hơn, sẽ uy hiếp đến bên kia”

Lý Hỏa Vượng đau khổ nói ra đáp án.

“Hoàng đế Đại Lương? ! Lý thí chủ? ! Thật sự là hoàng đế của Đại Lương ra tay sao?”

Thiền Độ kinh ngạc như vậy khiến Lý Hỏa Vượng có chút không rõ tình hình:

“Không phải trước đây ngươi biết rồi sao? Sao lại có phản ứng lớn như vậy?”

Hai tay Thiền Độ vội vàng chắp lại, xoay chuỗi hạt:

“A di đà phật, bần tăng chưa bao giờ nghi ngờ hoàng đế của Đại Lương, bần tăng còn cho rằng họ là thế giới khác.”

“Cái gì? ! Còn có thế giới khác? !”

Lần này đến phiên Lý Hỏa Vượng rồi, lúc này hắn cảm thấy trên đỉnh đầu vang lên tiếng sấm vang:

“Chuyện quan trọng như vậy, sao ngươi không nói sớm cho ta biết! !”

“Cái này cần phải nói sao? Không phải Lý thí chủ đã biết từ lâu rồi sao?”

Thiền Độ nói rồi chỉ vào năm pho tượng Phật tổ lấp lánh kim quang trong điện.

“Đại Nhật Như Lai ở giữa trung tâm thế giới Kim cang, A Súc Bệ Như Lai phía đông của thế giới Hương Tích, Bảo Sanh Như Lai ở phương nam của thế giới Hoan Hỉ, Đức Phật A Di Đà ở thế giới Tây Phương Cực Lạc và Bất Không Thành Tựu Như Lai ở phía bắc của thế giới Liên Hoa Bộ. Bởi vì Phật tổ quản lý ngũ giới Phật giáo cho nên mới gọi là Ngũ Trí Như Lai”

Mỗi lời nói của Thiền Độ khiến miệng của Lý Hỏa Vượng mở to hơn.

“Tại sao Lý thí chủ lại kinh ngạc như vậy? Không phải trước đây ngươi đã sớm biết rồi sao?”

Lý Hỏa Vượng cũng sắp bị chọc tức đến đỉnh đầu bốc khói:

“Mỗi một thế giới quan của tông môn bè phái các ngươi đều con mẹ nó xung đột lẫn nhau! ! Làm sao ta đoán ra được trong những thứ này của các ngươi rốt cuộc có cái nào thật! Có cái nào giả chứ! !”

Ngũ giới Phật giáo.

“Hỏa Vượng nhớ cái từ này, từ này không chỉ các hòa thượng chùa Chính Đức đã từng nói qua, mà sư thái của An Từ Am cũng đã từng nói từ này”

Nhưng lúc đó bản thân còn chưa giải quyết Đan Dương Tử, tính mạng bị đe dọa trong một sớm một chiều, căn bản không để ý họ nói những thứ này.

Sau đó, bản thân tiếp xúc với các tông môn bè cánh khác nhau và phát hiện thế giới quan của họ xung đột lẫn nhau, sau đó hắn càng không để ý nữa.

“Không! Những gì mà ngươi nói đều không đúng!”

Lời nói của Lý Hỏa Vượng khiến Thiền Độ không biết nên nói tiếp thế nào.

Rõ ràng là chuyện mà ai ai cũng biết, tại sao phản ứng của Lý thí chủ lại lớn như vậy.

“Không… Chuyện mà ngươi nói không đúng.”

Con ngươi Lý Hỏa Vượng run rẩy đứng nguyên tại chỗ bắt đầu đi lại lòng vòng.

Vừa rồi, kết hợp với kinh nghiệm trước đây của mình, Lý Hỏa Vượng cuối cùng cũng đã tìm ra được có chuyện gì xảy ra với ngũ giới.

“Không phải bên kia ngươi nói ngũ giới của Phật giáo là lịch sử, năm tầng lịch sử có hướng đi không giống nhau!” Lý Hỏa Vượng nói ra suy đoán của mình.

Thế giới Đại Lương là lịch sử sau khi Đại Tề bị chia cắt nghìn năm trước, còn Đại Tề chính là lịch sử mà Đại Tề không bị chia cắt nghìn năm trước!

Hai thế giới trước đó đều như vậy, vì vậy tương tự như vậy, ba thế giới còn lại là lịch sử của các chi nhánh khác nhau xuất hiện từ đầu nguồn!

Người thì vẫn là những người này, hay là lại có khả năng ngũ xung hoàn toàn bất đồng, hơn nữa còn tồn tại song song với nhau. Loại chuyện này chỉ có thể xuất hiện trong thế giới hoàn toàn điên rồ này mà thôi.

“Không không không, Lý thí chủ, ngươi hãy nghe ta nói”

Thiền Độ đương nhiên không đồng ý với cách nói của Lý Hỏa Vượng, điều này khiến hắn cảm thấy toàn bộ kinh Phật mà bản thân đã học thuộc lòng trong mấy chục năm qua đều là bịa đặt. Hắn nhất định phải phản bác. “Lý thí chủ, ngũ giới của Phật giáo đã có từ xa xưa, cũng không phải như ngươi nói đâu. Theo “Nhất thiết kinh âm ý”, Nhất Giới Như Lai, Đại Nhật Như Lai, Tì, Biến Dã; Lư Già Na, Quang Chiếu Dã; nói Phật lấy thân trí tuệ không ngại ánh sáng, chiếu khắp mà không ngại pháp giới.

“Sở ngôn biến giả, phổ châu pháp giới dã, quang dã, vi duyên khởi vô ngại, li vị giác chiếu”

Hai tay Lý Hỏa Vượng túm lấy cổ áo đối phương nhấc lên:

“Câm miệng! Ta không rảnh nghe hòa thượng ngươi ở đây niệm kinh! Chuyện quan trọng bây giờ là cái này sao? Cái này quan trọng sao? Điều quan trọng bây giờ là rốt cuộc người của lịch sử nào đã ra tay với chúng ta! Còn có động cơ của họ là cái gì!”

Lý Hỏa Vượng dùng sức buông lỏng áo tăng bào của Thiền Độ, hắn đưa tay ra gãi da đầu mình, sau đó xoay vòng tại chỗ, sau đó hắn lại đột nhiên phá lên cười:

“Không phải Cao Chí Kiên, không phải hắn muốn giết ta!”

Nghĩ đến đây, tảng đá trong lòng Lý Hỏa Vượng lập tức rơi xuống. Đúng là tên ngốc đó đã thay đổi nhưng hắn cũng không thay đổi nhiều như vậy.

Hắn vẫn là huynh đệ của mình, là tên ngốc vào sinh ra tử cùng mình.

Tảng đá trong lòng lập tức bị loại bỏ, Lý Hỏa Vượng có cảm giác gan bàn chân giẫm phải bông, người khác không phản bội mình.

Nếu đã có năm tầng lịch sử, vậy hiềm nghi của Cao Chí Kiên lập tức giảm xuống mức thấp nhất.

Dù sao, vẫn có Tuế Tuế theo dõi ở bên kia, nếu như hắn thực sự ra tay với mình, chắc chắn nàng sẽ nói cho mình biết.

------o0o------

Kết thúc chương 1266

Chương tiếp theo