Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1320: Đầu Tử

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 6 lượt đọc

Tiến độ: 1320/1527

Chương 1320: Đầu Tử

“Việc này…”

Nghe thấy lời này, khuôn mặt Cao Trí Kiên lộ vẻ khó xử, những thứ khác đều được, nhưng long mạch liên quan tới vận mệnh phong thủy Đại Lương.

Long khí là được từng đời hoàng đế không ngừng tích lũy lại, trừ phi mình chết đi, treo trên long mạch, nếu không, long khí dùng chút nào sẽ ít đi chút đó.

“Đừng nhỏ mọn như vậy, đợi cướp được của Thiên Trần Quốc, đương nhiên muốn bao nhiêu long khí thì có bấy nhiêu, mấy canh giờ bị thiếu của Đại Lương, cũng có thể được tìm về.

Tuy là nói như vậy, nhưng thực ra Cao Trí Kiên không muốn sử dụng long mạch bừa bãi, chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý trước.

“Được, ta sẽ tìm quan gia khác bàn bạc chuyện này “Mau chóng cho câu trả lời chính xác đi, lần này Thiên Trần Quốc hao binh tổn tướng, không chấn áp được họ bao lâu, nếu họ thực sự không định rút quân, lần sau lại ra tay, sợ rằng phải đánh thật đấy”

“Ừ, ta biết rồi, Lý sư huynh”

“Các ngươi bàn bạc xong thì bảo Huyền Tẫn liên lạc với ta”

Lý Hỏa Vượng nói xong, quay người định bỏ đi.

“Lý sư huynh, ăn bữa cơm rồi đi”

“Thôi, ta không ăn quen cơm nhà các ngươi.

Lý Hỏa Vượng đi ra khỏi đại điện, định rút Tích Cốt Kiếm ra trở về Đại Tề.

Thiên Trần Quốc có thể đánh đến bất kỳ lúc nào, hắn không trông chừng ở bên đó thì trong lòng không yên tâm.

Nhưng đúng lúc hắn định vung tay, từ đội quân danh dự hào hùng đi tới từ một bên.

Các nữ quan thái giám cầm các loại đồ tách ra, mau chóng đi qua từ phía trước và phía sau Lý Hỏa Vượng.

“Ngươi là Lý Hỏa Vượng phải không?”

Một giọng nữ vừa yêu mị vừa cao ngạo vang lên.

Lý Hỏa Vượng quay đầu nhìn, thì thấy một cô gái yêu mị đội mũ phương vô cùng hoa lệ ngạo mạn đi xuống từ chiếc kiệu.

Hai vị tiểu thái giám cúi đầu thật thấp, một trái một phải nhấc tà váy dài của cô gái đó, cùng nương nương của mình đi về phía Lý Hỏa Vượng.

Lý Hỏa Vượng không biết cô gái này có thân phận thế nào, nhưng nhìn từ cách ăn mặc, có lẽ nàng có địa vị không thấp trong số những người phụ nữ của Cao Trí Kiên.

Chỉ thấy trang phục thêu hình phượng hoàng bằng chỉ vàng bạc, màu vàng đỏ là chủ đạo, hai tay áo thêu đóa hoa mẫu đơn, vô cùng sặc sỡ. Chiếc váy kèm áo choàng, trên váy thêu hình phượng bạc, vô cũng diễm lệ. Trong miệng phượng hoàng giữa búi tóc ngậm một viên minh châu, sợi dây dưới viên minh châu nhẹ nhàng rủ xuống, nổi bật lên khuôn mặt diễm lệ và yêu mị.

Tuy dáng vẻ xuất chúng như vậy, nhưng khi cái miệng nhỏ như hoa anh đào mở ra, lập tức trang phục châu quang bảo khí cũng không cản được ác ý sâu đậm đó.

“Ngươi chính là Lý Hỏa Vượng phải không? Nói đi chứ, bị câm hả?”

Lý Hỏa Vượng không nói gì, chỉ đứng ở đó cau chặt mày nhìn chằm chằm khuôn mặt yêu mị trước mặt.

“Ta biết bệ hạ có vài người thân nghèo kiết, vì quan hệ trước đây, hắn đối xử tốt với các người cũng là chuyện rất bình thường, nhưng ngươi chỉ là một đạo sĩ rách, phải nhớ thân phận của mình! Đừng được nước lấn tới!”

“Bệ hạ là ai? Ngươi là người thế nào? Gặp bệ hạ mà ngươi cũng không quỳ, đúng là không hiểu quy tắc!”

“Sau này ngươi nhớ kỹ cho ta, gặp hoàng đế thì phải quỳ xuống trước! Sau đó hoàng đế ban ngồi thì đó là chuyện sau đó!”

Nghe thấy lời này, cuối cùng Lý Hỏa Vượng cũng lên tiếng nói.

“Đầu Tử?”

Lời vừa được nói ra, tất cả mọi người có mặt đều cứng đờ tại chỗ, cô gái yêu mị đó đưa tay giật khuôn mặt xuống, vo lại giống như bùn, vo thành một viên Đầu Tử sáu mặt.

“Ôi trời, giỏi lắm, Hồng Trung, lần này ngươi nhìn ra nhanh như vậy? Xem ra khoảng thời gian này ngươi cũng không quên tu hành đấy nhỉ?

Lý Hỏa Vượng không cảm thấy tên này đến nói chuyện với mình, một tay cầm chắc chuôi kiếm. Với sự quan sát của năng lực tu chân của hắn, sáu mặt của cái đầu Đầu Tử đã tụ lại thành một điểm. Đầu Tử dịch sang trái hai bước, dùng cơ thể của một nữ quan để ngăn ánh nhìn của Lý Hỏa Vượng.

“Đừng hoảng như vậy, đừng quên trước đây khi ta ở Bạch Ngọc Kinh đã từng giúp đỡ ngươi đấy, nếu không phải ta nhắc nhở ngươi, thì ngươi đâu thể nghĩ ra được cách dùng long khí để hợp lại Bạch Ngọc Kinh bị rách.

Hàm răng cắn chặt của Lý Hỏa Vượng hé ra một khe hở, rít ra giọng nói áp chế sát ý và cơn giận:

“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

“Thiên Trần Quốc đánh đến rồi phải không? Ha ha ha.

Đầu Tử thò đầu ra từ phía sau nữ quan, cười đùa cợt nhả nói.

“Xem ra là có nguy cơ, nhưng ngươi và ta đều biết, nói là nguy cơ, nhưng còn là cơ hội.

“Đại Lương Đại Tề và cả Lý Hỏa Vượng ngươi đều vớt được lợi ích từ việc đó, thêm cả ta cùng vợt chắc không có trở ngại gì chứ?”

“Thiên Trần Quốc có thứ mà ngươi muốn ư? Là thứ gì?”

Đầu Tử thò một đầu ngón tay ra, móc mạnh vào trong mắt trên đầu mình.

“Hahaha, ngươi không cần phải quản, tóm lại ngươi cũng không dùng đến thứ đó, đó là ân oán giữa ta và Đấu Mỗ”

“Chỉ cần ngươi có thể đồng ý, đừng âm thầm muốn giết chết ta, ta có thể bỏ ra một phần sức lực đối phó Thiên Trần Quốc, chúng ta cũng có khả năng chiến thắng lớn hơn.

“Ngươi? Ngay cả Đại Tề mà ngươi cũng không đến được, thì ngươi có thể giúp được gì chứ?”

“Ai nói là ta không đến được? Chẳng lẽ ngươi quên rồi, bên trong Đầu Tử mười tám mặt như ta có Đầu Tử của Đại Tề đấy”

“Ta cũng được coi là người Đại Tề, trước đây chỉ là ta không muốn đi thôi, nếu ta thực sự muốn đi, đương nhiên ta sẽ đi được.

------o0o------

Kết thúc chương 1320

Chương tiếp theo