Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1384: Chia Tay

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1384/1527

Chương 1384: Chia Tay

“Nói với người dưới, dọn ra khỏi chỗ này, đừng để ai ở lại nơi này.

Mình mới tu chân luân thứ tư, có trời mới biết sau đây sẽ xảy ra chuyện gì.

Huyền Tẫn không muốn, vẫn còn chưa mở ra mà Giám Thiên Ti Đại Lương đã bị cha mình trực tiêu hủy diệt toàn bộ.

“Rõ, thưa đại nhân”

Người bên cạnh lên tiếng nói.

Huyền Tẫn vừa gật đầu, sau đó nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên trên đỉnh, đạo bào màu đỏ cao lớn bay lên, xuyên qua các tầng mặt đất, cuối cùng đến nền đất.

“Mẹ, sao ngươi lại đến đây?”

Lý Tuế hỏi Bạch Linh Miểu phía trước Giám Thiên Ti “Ta đã hạ lệnh, cho toàn bộ tín đồ Bạch Liên Giáo đi tìm tâm tố rồi, các tín đồ Bạch Liên Giáo phủ khắp cả năm châu bốn biển, tin rằng sẽ có tin tức nhanh thôi”

“Cam on me.”

Đã điều động hết cả quan binh Giám Thiên Ti, thậm chí cả người dân bình thường, có lẽ tâm tố toàn thiên hạ sẽ không trốn được bao lâu.

“Đều là người một nhà, cảm ơn gì chứ, cha ngươi ăn cơm chưa? Ta mang đến ít đồ ăn cho hắn.

Bạch Linh Miểu giơ hộp cơm trong tay lên “Hắn đang tu luyện, không có thời gian, hai mẹ con chúng ta ăn đi”

Lý Tuế nhận lấy hộp cơm, đỡ lưng của Bạch Linh Miểu, kéo nàng rời đi.

Lý Tuế đưa nàng đến trên sân thượng của Giám Thiên Ti, mở hộp cơm, bên trong đều là những món mà Lý Hỏa Vượng thích.

Một cánh tay của Lý Tuế chui ra từ trong đạo bào, cầm đũa gắp một miếng bí xanh cho vào miệng nhai.

“Mẹ, bỗng nhiên đến tìm hắn, là có chuyện gì quan trọng cần nói với hắn sao?”

Bạch Linh Miểu khẽ cười, đưa tay vén mấy sợi tóc ra sau tai mình.

“Chuyện của Thiên Trần Quốc chắc chắn đã khiến cha ngươi lo muốn chết phải không? Ta hiểu hắn, chuyện gì cũng muốn gánh vác một mình”

“Ta đến đây là muốn nói với hắn, hình như Vô Sanh Lão Mẫu đã có phản ứng rồi, muốn để hắn đừng lo lắng vậy, rất dễ bốc hỏa. Phía Thiên Trần Quốc đến thật, thì chắc chắn Vô Sanh Lão Mẫu sẽ không đứng yên mà không làm gì?

“Ồ? Vô Sanh Lão Mẫu giáng thần dụ rồi ư?”

Bạch Linh Miểu khẽ lắc đầu.

“Không có, nhưng tốt hơn trước đây nhiều rồi, tin rằng không bao lâu nữa Vô Sanh Lão Mẫu sẽ ra tay trợ giúp.

“Vậy thì tốt, nhưng đây là chuyện tốt, ta sẽ chuyển lời cho cha.

Lý Tuế tiếp tục gắp một miếng củ năng xào thịt bỏ vào miệng nhai.

“Mẹ, những món này ngon quá.

“Vậy sao? Tuế Tuế, ngươi thích ăn như vậy, sau này ta cũng sẽ làm cho ngươi một phần Bạch Linh Miểu đưa tay muốn xoa đầu Huyền Tẫn, nhưng thấy cơ thể cao lớn của nàng, cuối cùng lại thôi.

“Mẹ, ngươi thực sự không định chia tay cha sao?”

Nụ cười trên khuôn mặt Bạch Linh Miểu dần biến mất.

“Tại sao đang yên đang lành ngươi nói việc này làm gì?”

“Ta muốn hỏi cho rõ, các ngươi cũng không thể kéo dài mãi”

“Sau này rồi tính đi, Thiên Trần Quốc đánh đến rồi, đâu có thời gian lo những việc này”

Bạch Linh Miểu nói, đứng lên định ra về.

“Cứ nói đến chuyện này là ngươi lại trốn tránh, xem ra vẫn chưa định bỏ Ảo ảnh của Thượng Quan Ngọc Đình từ mái ngói nổi lên, chặn đường đi của Bạch Linh Miểu.

Thượng Quan Ngọc Đình lướt nhẹ một cái, từng tờ giấy viết đầy chữ phủ trước mặt Bạch Linh Miếu.

“Đây…đây là cái?”

Nhìn những cái tên quen thuộc bên trên, Bạch Linh Miểu lùi lại nửa bước.

“Đây là những tội nghiệt mà cả thôn Bạch gia từng làm, và cả những người bị giết chết, môn đồ của Bạch Lượng Môn tìm đến rồi, chắc chắn đáng tin.

Huyền Tẫn đặt bát đũa xuống, đi đến bên cạnh Bạch Linh Miểu, ảo ảnh của Thượng Quan Ngọc Đình khẽ cười, chui vào trong đạo bào màu đỏ to rộng đó.

“Mẹ, ngươi có tấm lòng bồ tát, vì giúp tín đồ Bạch Liên Giáo trong thiên hạ không bị ức hiếp, cam tâm tình nguyện ngồi ở vị trí này, ngươi cảm thấy những kẻ ác làm những việc này không đáng bị giết sao?”

“Theo cách nói của ngươi, người nhà họ Bạch làm ra những việc này, thực sự có tư cách đến quê hương chân không của Vô Sanh Lão Mẫu sao?”

Bạch Linh Miểu bị dọa sợ lùi về sau nửa bước, ngập ngừng một lúc, run run hỏi:

“Tuế Tuế, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

“Ta không định làm gì cả, ta đã khuyên đến mấy lần, các ngươi vẫn sống chết không phân chia, ta là con gái thì có thể làm gì, chỉ có thể thử giải khúc mắc trong lòng các ngươi, xem có thể bù đắp phần tình cảm khó chịu này không”

Nhìn từng hàng cái tên màu đỏ đại diện cho mạng người, Bạch Linh Miểu mím môi, tâm trạng giằng co, những con chữ lạnh lùng và cả những người nhà thân thiết ngày xưa không ngừng hiện lên trong đầu nàng.

“Mẹ, là thánh nữ Bạch Liên Giáo, ta tin ngươi sẽ không vì những kẻ xấu xa này là người nhà của ngươi mà đối xử khác biệt.

Nhìn lụa trắng che mắt của Bạch Linh Miểu ướt sững nước mắt, nói không lên lời, mặt đỏ bừng, lắc đầu. Cơ thể của Lý Tuế lập tức đến trước mặt nàng, mở rộng đạo bào màu đỏ khổng lồ đó, giống như chiếc áo bông ấm áp, nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng.

“Mẹ, yên tâm đi, cha không sai, ngươi cũng không sao, sai là thế đạo này.

“Nếu muốn làm điều gì đó cho người nhà, có lẽ ba người cả nhà chúng ta có thể thử cố gắng thay đổi thế đạo này, để sau này không còn xảy ra những chuyện như này nữa. Cảm nhận được đạo bào ấm áp bao bọc lấy mình, cuối cùng dây đàn trong lòng Bạch Linh Miểu căng ra, nàng ôm Tuế Tuế thất vọng òa khóc.1078 chữ

------o0o------

Kết thúc chương 1384

Chương tiếp theo