Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1292: Đều Là Ảo Giác

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1292/1527

Chương 1292: Đều Là Ảo Giác

“Dịch Đông Lai, ta không quan tâm mình có phải là Ti Mệnh hay Quý Tai gì đó hay không! Còn Thanh Vượng Lai ta càng không quan tâm, hắn là loại người vô tình, qua cầu rút ván, nếu họ đều là ảo giác thì càng tốt!”

“Bây giờ tất cả đã kết thúc, ta muốn ra ngoài, ta muốn được sống yên ổn!”

“Nếu những thứ kia đều là ảo giác như ngươi nói, vậy thì tới đây! Cho dù bằng cách nào cũng hãy đem chúng tới đây! Ta chấp hết!”

Lý Hỏa Vượng kiên định nói: “Nếu ngươi có khả năng khiến ta vĩnh viễn không gặp lại họ, ta sẽ tin lời ngươi!”

“Tốt lắm, bây giờ để ta nói cho ngươi biết rốt cuộc những điều ngươi trải qua trước đây cái nào là ảo giác.

“Đây, ngươi thấy không, ngươi không giết người, cũng không có chuyện Ti Mệnh Vu Nhi Thần bị ngươi giết chết”

“Và cũng không có ai cầm súng bắn ngươi, trên người ngươi cũng không hề có vết thương do đạn bắn và quần áo của ngươi cũng không chống đạn “Lúc đó, trong mắt người khác ngươi chỉ là một kẻ đang phát điên mà thôi. Họ gọi cảnh sát đến nên người của chúng ta mới biết lúc đó ngươi đang ở đâu vì vậy mới cử người lái xe đến đưa ngươi về.”

“Không thể nào!” Trong đầu của Lý Hỏa Vương hiện lên trận đại chiến Ti Mệnh đáng sợ, dưới sự dẫn dắt của Dịch Đông Lai, khoảng ký ức đó cũng trở nên hỗn loạn.

“Đều là giả? Ngay từ đầu đều là giả?”

“Không, nói suông không có bằng cứ, ngươi phải đưa ra bằng chứng để ta có thể thuyết phục bản thân rằng tất cả đều chỉ là ảo giác.

“Ta sẽ tìm chứng cứ. Nếu ngươi thật tâm muốn để ta chữa trị cho ngươi thì trước tiên ngươi phải thử xem xét toàn bộ vấn đề từ góc độ tất cả là ảo giác đi.”

Thấy Lý Hỏa Vượng nghiêm túc gật đầu, trong lòng Dịch Đông Lai yên tâm hơn một chút, chí ít thì đối phương cũng đồng ý hợp tác với mình.

“Nào, ngươi thử xem cái này đi, ngươi nói chỗ lúc trước Tiền Phúc chết, lại còn có cả xe bọc thép, ngươi thử suy nghĩ là sẽ biết điều này phi lý đến mức nào. Xã hội hiện nay là xã hội được cai trị bởi luật pháp, khắp mọi nơi đều có cảnh sát. Ngươi có nghĩ những người này có thể xuất hiện ở đất nước này không không? Vì vậy, điều này chắc chắn là sai.

Lý Hỏa Vượng nhìn đường vẽ dưới hàng chữ rồi nói với Dịch Đông Lai:

“Chưa chắc, tìm cách điều tra Thanh Vương Lai đi, hãy tìm ra thân phận thật sự của hắn, nếu nói hắn là giả, vậy chắc chắn không thể điều tra ra mới đúng”

“Đừng nói với ta những điều này, Lý Hỏa Vượng, hiện tại là ta đang điều trị cho ngươi chứ không phải ngươi điều trị cho ta, hiểu chưa?”

Lúc hai người đang nói chuyện, di động của Dịch Đông Lai đột nhiên kêu lên, hắn cầm điện thoại lên xem, luót ngón tay rồi áp vào tai.

“Xin chào? Trại trưởng?”

“Hôm nay chúng ta tạm thời đến đây thôi, chờ ta sắp xếp xong phương án điều trị rồi sau đó lại bắt đầu chữa trị cho người, chú ý nhất định không được chìm trong ảo giác, ngươi phải nhận thức rõ hiện thực”

“Chỉ cần người mà ta quan tâm không phải là ảo giác thì ta nhất định có thể nhận thức rõ hiện thực.

Lý Hỏa Vượng đứng dậy.

Nhưng mới đi mấy bước, hắn lại dừng lại, “Dịch Đông Lai, với y thuật tốt như ngươi thì bệnh trầm cảm chắc là không khó chữa đúng không?”

“Bạn gái của ngươi? Ta đã xem hồ sơ bệnh án của nàng ấy rồi, là bệnh ngoại sinh, rất dễ điều trị”

“Thật sao?”

Trên mặt Lý Hỏa Vượng hiện lên vẻ vui mừng khôn xiết, suy nghĩ của hắn thật sự đã đúng, bệnh trầm cảm không thành vấn đề.

“Ừm, trầm cảm ngoại sinh có thể được chữa khỏi miễn là tránh xa tác nhân gây bệnh ra, vì vậy ta sẽ không thể chữa trị cho nàng ấy trừ khi ta chữa khỏi cho ngươi trước”

Nghe vậy, Lý Hỏa Vượng nhớ ra điều gì đó, bỗng nhiên sắc mặt của hắn trở nên tệ đi.

“Lý Hỏa Vương, ở tuổi của ngươi cứ nghĩ rằng bản thân thật lòng là tất cả. Giọng điệu của Dịch Đông Lai không còn gay gắt hơn như vậy, giống như là tiền bối giáo huấn hậu bối.

“Nhưng khi đến độ tuổi của ta, ngươi sẽ hiểu rằng thật lòng hay không không quan trọng, quan trọng là sự chân thành của ngươi sẽ mang lại điều gì cho người mình yêu.

“Đừng cứ luôn nhìn mọi chuyện từ góc nhìn của riêng ngươi, ngươi có thể cố gắng nhìn và hiểu tự góc độ của người khác.

“Nếu tình yêu của ngươi chỉ khiến Dương Na đau đớn hơn nhưng ngươi lại chọn tiếp tục yêu thì tình yêu của ngươi là ích kỷ, và thứ ngươi yêu chỉ là bản thân mình mà thôi.

Thấy Lý Hỏa Vương đứng yên, Dịch Đông Lai vươn tay xoa đầu hắn, sau đó xoay người đi ra ngoài.

“Ta biết mặc dù ngươi bị bệnh nhưng ta tin ngươi sẽ có sự lựa chọn đúng đắn”

Lý Hỏa Vượng đứng đó hồi lâu, cơ mặt hơi run run và cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh.

Hắn đeo xiềng chân, tiếp tục bước từng bước về phía cửa sau đó lặng im trở lại phòng bệnh trống rỗng của hắn.

Hắn từ từ co người lại dưới góc giường, cắn ga trải giường trong miệng, hai tay nắm chặt điên cuồng đấm vào tường.

Cơn đau ở tay chỉ khiến Lý Hỏa Vượng vung mạnh hơn, đấm cho đến khi tay đẫm máu hắn mới chịu dừng lại. Lý Hỏa Vượng thu đôi bàn tay run rẩy vào trong lòng, từ từ cuộn người lại, những kỷ niệm đẹp đẽ năm xưa của hai người cứ hiện lên trong đầu hắn hết lần này đến lần khác.

------o0o------

Kết thúc chương 1292

Chương tiếp theo