Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1318: Chân Diện Mục

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1318/1527

Chương 1318: Chân Diện Mục

Một tay Lữ Tú Tài làm thành móng vuốt, chống vuốt xuống đất, dùng hành động mãnh hổ săn mồi, treo lơ lửng cơ thể tàn tật khiếm khuyết của mình giữa không trung.

Cùng với việc hắn đứng bằng một vuốt, hai ngón tay nhanh chóng búng một cái, cơ thể Lữ Tú Tài nhanh chóng chuyển hướng, đôi mắt trừng nhìn về phía cánh tay quái dị chỉ có ba đầu ngón tay ở trong bóng tối phía sau đang muốn đánh lén đến.

Đúng lúc con hổ mà Lữ Tú Tài mời ra vừa chấn áp những tà tông này, tình hình đột nhiên thay đổi, mặt đất dưới chỗ Lữ Tú Tài bỗng nứt ra, một con rết khổng lồ từ trong chui ra, mở cái miệng lớn như chậu máu, ôm chặt cánh tay cuối cùng của Lữ Tú Tài.

Cùng lúc đó, một con rết khác từ bóng tối chui ra, dùng trán kìm chặt nửa thân dưới của Lữ Tú Tài, con rết trên đài hoa sen trước đó đã biến mất từ lâu, chỉ để lại một cái động lớn ở đài hoa sen.

Hai cái đầu con rết khổng lồ quay ngược chiều nhau và vặn mạnh một cái, xé xác Lữ Tú Tài.

Nhưng nó đâu có thành công, cơ thể Lữ Tú Tài được lão hổ nhập thể rắn chắc như bàn thạch, chúng có vặn mạnh đi nữa cũng không vặn nát được hắn.

“Gru!”

Tiếng hổ gầm trầm thấp lại vang lên, phụt phụt một tiếng, cánh tay thành móng vuốt của Lữ Tú Tài xuyên rách cái đầu của con rết khổng lồ đó, chui xuyên qua cùng với tương não lẫn máu.

Cùng với con rết bị thủng đầu phát ra tiếng kêu gào, không ngờ cái đầu con rết khác cũng lại phát ra tiếng kêu gầm, thấy cảnh này, Lữ Tú Tài lập tức hiểu ra, hai cái đầu này rõ ràng là của cùng một cơ thể, sợ rằng thứ này không phải súc sinh thành tinh, mà là tà tông.

Hắn lập tức vứt con rết đã chết đi, định giải quyết con rết này.

Đâu ngờ, lại có một con rết phá đất chui ra, cắn chặt tay của Lữ Tú Tài, lần này nó đã thông minh hơn, không cắn cả cánh tay, mà chỉ cắn cổ tay.

Trong lúc Lữ Tú Tài giằng co mạnh, lại có một con rết chui ra, dùng cái trán lớn kìm chặt cổ của hắn.

Nhưng vẫn chưa xong, hàng loạt con rết liên tục từ đất chui ra, cắn xé trên cơ thể của Lữ Tú Tài.

Khi cơ thể khiếm khuyết của Lữ Tú Tài bị cái đầu của con rết bao trùm toàn bộ, cùng với tiếng kêu la vang lên, cả người hắn hoàn toàn bị xé rách.

Áo ào ào, máu tươi nội tạng không ngừng rơi xuống như mưa rơi, chảy đầy cả hang động.

Nhìn bộ răng nhúc nhích của những con rết đó, định ăn hết mảnh vụn cơ thể của Lữ Tú Tài, nửa miếng phổi rơi dưới đất bị đẩy ra, một người tí hon da người to bằng cái bàn tay từ bên trong chui ra.

Người tí hon gặp gió thì lớn lên, nhanh chóng trở to lớn như người trưởng thành, đó chính là da người tâm tố mà Lý Hỏa Vượng tặng hắn để phòng thân.

Lữ Tú Tài mỏng như cánh ve sầu hít mạnh một hơi, những cái bóng mảnh xác dưới đất đều được hắn hít vào trong bụng.

Tuy đã bị ăn mất một ít, Lữ Tú Tài gầy như que củi, nhưng bây giờ hắn vốn không có thời gian suy nghĩ những việc này.

Nếu không nghĩ ra cách, sợ rằng mình sẽ phải chết ở đây thật, nhưng khi Lữ Tú Tài thấy cơ thể đầy đủ chân tay của mình, hắn nở nụ cười tự tin.

Hắn chống một tay xuống đất, phụp một tiếng, giáng xuống một đao, tay trái gãy lìa.

Cánh tay trái bị gãy đó lập tức biến thành màu tím đen, xương mau chóng mọc dài ra, đâm vỡ mặt đất tóm về hướng bản thể con rết trong lòng đất.

Cùng với chín cái đầu kêu la và run rẩy, bùn đất thấm đẫm nước bởi máu sâu trùng màu trắng. Thấy cảnh này, Lữ Tú Tài phá lên cười, hắn biết cánh tay của mình đã đánh súc sinh này bị thương. Sau đó hắn tiếp tục cố hết sức, giơ Cự Thích Kiếm trong tay đâm vào trong miệng, đang định nhổ toàn bộ răng mới trong miệng mình xuống.

Nhưng đúng lúc này, cái đầu con rết còn lại run lên kịch liệt, phát ra tiếng kêu nhỏ, từng đôi mắt trong bóng tối sáng lên, Lữ Tú Tài bị bao vây.

Chúng đều là tà tông, ở chỗ bóng tối đều là tà tông, nơi này vốn là một hang ổ của tà tông.

“Rào” một tiếng, ánh nến trong động đột nhiên dập tắt, tất cả con mắt trong động đều lao về phía Lữ Tú Tài.

“Các ngươi cho rằng ta sẽ sợ các ngươi sao? Hôm nay dù ta phải bỏ cái mạng này! Ta cũng phải thay trời hành đạo! Đòi lại công bằng cho những người bị các ngươi ăn thịt!”

Lữ Tú Tài nói xong, hạ thanh kiếm bên miệng dịch xuống thêm mấy tấc, nhằm chuẩn vào lồng ngực mình.

Nhưng đúng lúc hai bên đang muốn liều mạng ta sống ngươi chết, một cảnh kỳ diệu đã xảy ra, ánh sáng trắng dịu nhẹ chiếu sáng cả cái động, những tà tông trong bóng tối đều lộ ra bộ mặt thật, ngã xuống không dậy nổi dưới ánh sáng trắng.

Khi Lữ Tú Tài thấy, ánh sáng đó lại phát ra từ trên lừa trắng trên lưng mình, hắn vừa kích động vừa thành kính dập đầu mấy cái với đài hoa sen phía xa.

“Chí tôn chí thánh! Vô Sanh Lão Mẫu! Ta biết mà, lão mẫu đại từ đại bi, chắc chắn sẽ không để kẻ xấu làm loạn!”

Nói xong hắn đứng lên, giơ thanh kiếm trong tay, đi về phía cái đầu rết đang co giật bên cạnh.

“Súc sinh! Ta cho ngươi mạo danh Bạch Liên Giáo làm xằng làm bậy này!”

Đúng lúc hắn sắp trực tiếp chém cái đầu của con rết, một cơn đau khó mà chịu đựng được từ sau lưng truyền khắp toàn thân hắn.

Cùng với ánh sáng của lừa trắng phát sáng, Lữ Tú Tài trực tiếp gục xuống đất, cũng không đứng lên nổi.

------o0o------

Kết thúc chương 1318

Chương tiếp theo