Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1264: Gặp Mặt

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1264/1527

Chương 1264: Gặp Mặt

Thiền Độ xoay mấy vòng, mở miệng nói với Lý Hỏa Vượng:

“Lý thí chủ đừng hoảng sợ, Càn gia vẫn còn đó, chỉ cần Bắc Phong vẫn còn ở Đại Tề, nhất định có thể tìm ra nàng đang ở đâu!”

Lý Hỏa Vượng thở dài một hơi thật sâu, giọng nói của hắn trở nên trầm thấp:

“Không quan trọng, có giết nàng hay không thì có thể thế nào? Hiện tại điều quan trọng nhất chính là người đứng sau lưng nàng”

Về vấn đề này, Lý Hỏa Vượng không muốn giải thích quá nhiều với Thiền Độ:

“Ngươi dẫn những người khác trở về, ta trực tiếp đi tìm hắn nói chuyện Dứt lời, Lý Hỏa Vượng dùng sức vung mạnh thanh Cốt Kiếm của mình, trực tiếp quay trở lại Đại Lương thông qua khe nứt.

Vừa trở lại Đại Tề, Lý Hỏa Vượng không thèm quan tâm đến môi trường ồn ào xung quanh, hắn thu nhỏ mặt đất rồi chạy về phía thành Thượng Kinh.

Nhưng khi hắn đi đến hoàng thành lại được thông báo bệ hạ không có ở đây, hôm nay lập xuân cho nên bệ hạ đã đi diễn cày ruộng Tịch Điền rồi.

Cái này rất dễ tìm, chính là đất đen bên cạnh thành, cảnh tượng vô cùng tráng lệ, không chỉ có văn võ bá quan đều đến mà thậm chí còn có hậu cung giai lệ và các hoàng tử đều đến hết. Những người bảo vệ họ đứng thành một nhóm bên ngoài, Lý Hỏa Vượng còn chưa tiến lại gần đã nhận ra rồi.

Nhưng sau khi thấy Lý Hỏa Vượng, họ không có bất kỳ hành động nào, chẳng qua là có một vài lão thái giám tiến lại gần Cao Chí Kiên đang cuốc đất một chút.

Lý Hỏa Vượng không có lập tức đi qua mà là đứng ở bên cạnh nhìn cảnh tượng trước mắt.

Cao Chí Kiên thân hình cao lớn đang cùng vợ con cuốc đất trong ruộng, từng là một Binh Gia, hiển nhiên những công việc nặng nhọc này không thành vấn đề với hắn.

Chiếc cuốc vàng lấp lánh kim quang dưới ánh nắng mặt trời cũng sắp bị hắn khua ra tàn ảnh, thời điểm phi tử phía sau kêu mệt xoa tay, hắn đã cuốc được một đoạn dài rồi.

“Bệ hạ! Bệ hạ! Cứ giả bộ là được rồi! Đừng khiến long thể mệt mỏi!”

Thái giám phía sau vội vàng đuổi theo.

“Chút chuyện nhỏ này còn có thể khiến trẫm mệt sao? Xem thường ai đấy?”

Cao Chí Kiên càng ra sức vung cuốc lên.

Sau khi cuốc xong mảnh ruộng này, lúc này Cao Chí Kiên mới chịu từ bỏ ý đồ.

Nhưng nghi lễ vẫn chưa kết thúc, Cao Chí Kiên cầm lấy cây roi được làm từ nhiều sợi vải nhiều màu sắc quất mấy cái vào sau mông con trâu cày, lúc này mới được coi là kết thúc.

Cao Chí Kiên ném chiếc cuốc vàng vào tay thái giám, đi về phía Lý Hỏa Vượng.

“Lý sư huynh, ngươi xem đi.

Cao Chí Kiên chỉ vào mảnh đất trước mặt, trong giọng nói lộ ra một tia hưng phấn.

“Đây là đất đai của ta, không ngờ hoàng thượng còn có đất đai chứ gì, vừa đúng một mẫu ba sào.

“Cái này để làm gì?”

Lý Hỏa Vượng không để ý hỏi.

“Khuyên nông dân chăm chỉ làm việc, lập xuân rồi, hoàng đế như trẫm phải làm gương nhắc nhở dân chúng nên cày bừa vụ xuân “Thời gian ít hơn mấy lần, ngươi chắc chắn thời gian có thể chính xác sao?”

“Thời gian có chính xác hay không chính xác thì thế nào, cũng không thể vì không chính xác mà không cày bừa vụ xuân được”

Cao Chí Kiên không còn chú ý đến sự uy nghiêm của hoàng đế, cứ như vậy ngồi soạp xuống đất, xem ra tâm trạng của hắn khi ở bên ngoài tốt hơn khi ở trong cung.

“Này, vẫn là làm chút công việc cực nhọc thì cơ thể mới thoải mái hơn chút, mỗi ngày đều ở trong phòng, cơ thể ta cũng sắp mốc meo lên rồi”

Cao Chí Kiên lảm nhảm một hồi, sau đó vẻ mặt có chút nghi hoặc quay sang nhìn Lý Hỏa Vượng:

“Lý sư huynh, sao ngươi không nói gì?”

Lý Hỏa Vượng mỉm cười và ngồi xuống bên cạnh Cao Chí Kiên, nhặt một hòn đá dưới đất lên tùy tiện lắc vài cái:

“Nói cái gì chứ.

“Nói cái gì cũng được, cứ coi như đang nói chuyện trong lúc rảnh rỗi là được. Làm hoàng đế ngay cả người nói chuyện mỗi ngày cũng không có”

Cao Chí Kiên nói hết nỗi bất mãn của mình cho Lý Hỏa Vượng nghe.

“Ha, ngươi cho rằng ta tới nói chuyện với ngươi sao?”

Lý Hỏa Vượng tiện tay ném tảng đá đi, xoa bụi đất trong lòng bàn tay.

“Ta không nghĩ vậy, nhưng trước khi chúng ta nói đến chuyện chính sự, ngươi cứ coi như nói chuyện chút với ta đi, nói chuyện ở trong cung đều bị quản. “Ngươi là hoàng đế, ai quản được ngươi?”

“Ta là hoàng đế, đương nhiên có quy củ của hoàng đế quản ta, quản cách ta ăn uống, nói chuyện, đối nhân xử thế như thế nào”

Trong khi đang nói chuyện, oanh oanh yến yến trong hậu cung liền chạy đến kể khổ với Cao Chí Kiên.

Vẻ mặt Cao Chí Kiên mất kiên nhẫn dùng hai ba câu đuổi các nàng đi. Hắn đưa ngón tay thô to của mình chỉ vào những người phụ nữ đi ở phía xa, vô cùng chán ghét nói:

“Ta thấy các nàng liền thấy phiền, trong đầu các nàng chỉ có nghĩ làm cách nào để ta chung chăn gối với các nàng, ta nhìn thấy các nàng liền muốn ói.

“Ha, lời nói này của ngươi là muốn chọc toàn bộ nam nhân trong khắp thiên hạ này tức chết hả?

“Này, Lý sư huynh, ngươi không hiểu, nếu ném ngươi vào trong hậu cung ba tháng thì ngươi sẽ hiểu thôi “Khụ! Khụ khụ!”

Lão thái giám đang ôm quạt phất trần ở bên cạnh ho khan.

“Cao Chí Kiên, ngươi nói chuyện mà hoàng đế nên nói đi, nếu không lão thái giám này họ đến chết ở đây đó.

“Hahaha~!”

Nghe vậy, Cao Chí Kiên giống như nghe được cái gì rất thú vị, vỗ đầu gối mình ngửa đầu phá lên cười.

------o0o------

Kết thúc chương 1264

Chương tiếp theo