Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1288: Nan Giải

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1288/1527

Chương 1288: Nan Giải

“Quê hương chân không là một nhất trùng lịch sử khác?”

Bạch Linh Miểu sắc mặt càng thêm khó coi.

“Lý sư huynh, ngươi khả năng là nghĩ sai rồi, có lẽ đó không phải là nhất trùng lịch sử, có lẽ đó là quê hương chân không”

“Đúng! Không sai, đó chính là quê hương chân không, nhưng là bị người khác chiếm đoạt, chỉ cần giúp Vô Sanh lão mẫu đoạt lại là tốt rồi, đúng, nhất định là như vậy.

Tay Bạch Linh Miếu bắt đầu run rẩy.

Lý Hỏa Vượng định bác bỏ điều gì đó, nhưng Lý Tuế đã ngắt lời hắn:

“Cha.”

Lý Hỏa Vượng nghe thấy giọng nói ngước nhìn Lý Tuế:

“Cha, nếu sự việc thật sự như những gì người nói, vậy chúng ta trực tiếp hỏi Vô Sanh lão mẫu, không phải sẽ có thể lấy được càng nhiều manh mối cùng tình tiết sao?”

“Đúng vậy!”

Lý Hỏa Vượng lập tức hăng hái, ai phản bội nàng, khiến nàng thống khổ như vậy, chắc chắn Vô Sanh lão mẫu cả đời cũng sẽ không quên.

“Miểu Miểu, bảo người của ngươi liên lạc với Vô Sanh lão mẫu, xem nàng trả lời như thế nào.

Bạch Linh Miểu có chút bối rối hít sâu vài hơi, bình tĩnh lại nói:

“Không được, Lý sư huynh, sau khi ta từ cõi chết trở về đã thử qua”

“Mặc dù chết đi sống lại, nhưng Vô Sanh lão mẫu vẫn cứ giữ dáng vẻ trầm mặc không nói gì, nàng ấy không trả lời những gì ta nói “Này…

Lý Hỏa Vượng tức giận chịu không nổi rồi, nhìn thấy người khác sắp đánh đến cửa, nhưng Vô Sanh lão mẫu lại ở đây giả chết.

Đâu chỉ Quý Tai, đến cả Vô Sanh lão mẫu cũng không có chỗ nào đáng tin, tại sao Tư Mệnh bên cạnh hắn lại không có ai đáng tin.

“Bỏ đi, không cần trông cậy vào bọn họ nữa, dựa núi núi đổ, dựa nước nước chảy, chuyện này cứ nên dựa vào bản thân mình vậy.

Lý Hỏa Vượng gãi gãi sau đầu, nghĩ đến nguyên nhận hậu quả của vấn đề này, sau này hắn nên đối phó với nó thế nào.

Đột nhiên hắn dừng lại.

“Tuế Tuế, ngươi trở về đi, đem hết tất cả những sự việc ở đây nói cho Cao Chí Kiên biết, để hắn cùng các hoàng để khác chuẩn bị sẵn sàng”

Lý Tuế vừa định nói gì đó, Lý Hỏa Vương lại khoát tay:

“Thôi, ta tự mình đi, ngươi đi thông báo với những Giám Thiên Ti khác đi, ta không biết rõ bọn họ, nếu thật sự người của Thiên Trần Quốc qua đây, còn nguy hiểm hơn bất kỳ thiên tai nào”

Lý Hỏa Vượng nói xong, nhìn về phía Bạch Linh Miểu.

“Miểu Miểu, mặc kệ Vô Sanh lão mẫu có giả chết hay không, trước tiên người đem chuyện này nói cho nàng biết”

Dừng một chút, Lý Hỏa Vương nghiêm túc nói:

“Việc này ta có thể giúp được hay không là tùy lựa chọn của nàng đối với thánh nữ Bạch Liên giáo! Nói cho nàng ấy biết, đây là Quý Tai nói!”

Nếu mục tiêu của Thiên Trần Quốc là thánh nữ Bạch Liên giáo, thì tình hình của Bạch Linh Miểu hiện đang rất nguy hiểm, và ta phải đề phòng trước khi chúng xảy ra.

Hắn hy vọng rằng ngay cả khi đến cuối cùng chuyện này thua, trong trường hợp xấu nhất người chết sẽ là Vô Sanh lão nương chứ không phải là Bạch Linh Miếu.

Nói xong, Lý Hỏa Vượng gật đầu với Bạch Linh Miểu rồi quay người bước ra khỏi cửa.

Lý Hỏa Vượng vô cùng lo lắng, đi về hướng hoàng cung thành Thượng Kinh chưa được bao xa thì đã thấy Lý Tuế đi theo mình.

“Cha, vừa rồi cha có nghe ta nói chuyện với mẹ không? Đây là một mũi tên trúng hai đích sao?”

“Ta không điếc”

“Nhưng nếu người làm như vậy, mẹ chưa chắc đã cảm kích”

“Có lẽ chính nàng cũng không biết, ta nhìn ra Bạch Liên giáo là nơi để nàng ấy gửi gắm, để an ủi trong lòng, thay đổi sự chú ý sẽ không suy nghĩ nhiều “Nếu như không có Bạch Liên giáo làm động lực, như vậy nàng thật sự không còn gì”

“Tại sao không? Nàng ấy còn có ta!”

“Cha, thật sự không được”

“Mẹ vẫn chưa buông bỏ được chuyện trước kia, chẳng qua là lợi dụng chuyện hoang đường của quê hương chân không để bản thân tạm thời trốn tránh mà thôi”

“Chuyện này ta đã nghĩ giúp người, nhưng xem ra cũng không không phải cách giải quyết tốt, dù sao người đã giết cả nhà nàng”

“Nghĩ cho cha cũng là nghĩ cho mẹ, ta thấy hai người đợi một lúc, hai người ở với nhau chỉ làm cho nhau khó chịu thì tách ra còn hơn.

Lý Hỏa Vượng dừng lại và nhìn Lý Tuế với vẻ mặt khó tin, thật không tưởng tượng được rằng đây là những lời Lý Tuế có thể nói, đôi môi hắn khẽ run rồi lại mở ra.

“Chuyện của đại nhân, tiểu bối như ngươi bớt quản Lý Hỏa Vượng cúi đầu đi trên đường được một lúc, đột nhiên dừng lại.

“Có nhận hay không là lựa chọn của nàng ấy. Trước hết ta mượn cái này gõ vào sào trúc của Vô Sanh lão mẫu, phải khiến nàng ấy lựa chọn điều này “Được rồi, người nói sao thì làm vậy đi”

Lý Tuế nói xong, thân thể dần dần lún vào trong đất.

“Cha, đừng trách con nói nặng lời, có một số việc nên mau chóng giải quyết, chần chừ không phải là cách Lý Hỏa Vương khẽ động người một cái, dần dần biến mất vào trong không khí, hắn đã tàng hình rồi. Hoàng thành Thượng Kinh cách đó không xa, rất nhanh Lý Hỏa Vượng đã tới nơi, lần này Lý Hỏa Vượng tìm đến Cao Chí Kiên hắn đang duyệt tấu chương ở ngự thư phòng.

Lý Hỏa Vượng tóm tắt lại toàn bộ câu chuyện, và nhanh chóng giải thích nguyên nhân hậu quả của toàn bộ sự việc cho hắn.

Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc: CUỘC SỐNG ĐỈNH CẤP CỦA HỨA HÂM: Hài hước, đô thị, sảng văn…

------o0o------

Kết thúc chương 1288

Chương tiếp theo