Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1313: Không Biết Gì

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1313/1527

Chương 1313: Không Biết Gì

Bỗng nhiên hắn nghĩ đến hành động của đồng minh của mình, ngẩng đầu mắng:

“Đấu Mỗ, vừa nãy ngươi…”

Lý Hỏa Vượng nói được một nửa thì đột ngột dừng lại, bầu trời lại trở về như cũ, hải dương hỗn độn trắng đen đan xen đã biến mất không chút dấu vết.

“Vãi!”

Lý Hỏa Vượng kiềm chế cơn giận trong lòng, chửi thầm một câu.

Tuy lần này Đấu Mỗ đã giúp mình vượt qua cửa ải khó khăn, nhưng nhìn thái độ vừa nãy của nó, Lý Hỏa Vượng rất không chắc chắn, lần sau mình lại lôi nó ra, thì nó còn có ích hay không.

“Đại đạo vô tư chân phúc đức, bi tâm cứu khổ Gia Cát Uyên!”

“Đại đạo vô tư chân phúc đức, bi tâm cứu khổ Gia Cát Uyên!”

“Đại đạo vô tư chân phúc đức, bi tâm cứu khổ Gia Cát Uyên!” Tiếng hô kích động không ngừng vang lên, Lý Hỏa Vượng bị tiếng hô gào thét làm cho tỉnh táo lại.

Hắn ngẩng đầu nhìn sang những người Đại Tề đang hò hét hoan hô đó, nhìn họ kích động hò hét, rơi nước mát dập đầu quỳ bái mình.

Họ không biết đã xảy ra chuyện gì, họ chỉ biết Bồ tát hiển linh, đánh bại kẻ địch. Cảm nhận phi cang không ngừng nổi lên, Lý Hỏa Vượng nhìn những người này lẩm bẩm nói: “Thật không ngờ những người phàm này lại là điểm nghịch chuyển tình thế đánh bại đại quân không thể nói ra. Đúng lúc này, Thiền Độ đã không còn nửa khuôn mặt ở bên cạnh đi đến, hai tay chắp lại.

“A di đà phật, chúng sinh bình đẳng trước phật tổ, chúng sinh vô lượng, hằng thời lục đạo lưu chuyển không ngừng, người phàm bất phàm”

Lý Hỏa Vượng cau mày nhìn sang hắn.

“Ngươi biết ta đang nghĩ gì à mà ngươi xen miệng vào?”

Thiền Độ cười ha ha, kẻ địch bị đánh bại, tâm trạng của hắn có vẻ rất tốt.

“Nói là thiên đạo, nhưng nếu không còn nhân đạo, thì thiên đạo sẽ thế nào? Ngươi phàm cũng không phải không có ích, mà là duyên phận của tất cả.

“Lý thí chủ, trước đây ta từng nói, Đại Tề là của ngươi, ngươi muốn họ tin điều gì thì họ tin điều đó”

“Lần này họ có thể giúp Lý thí chủ, những nơi khác có thể giúp ngươi nhiều hơn, không chỉ là phi cang của Tọa Vong Đạo”

Nghe đối phương nói vậy, Lý Hỏa Vượng liền hiểu ý của Thiền Độ.

Đối phương muốn cho mình nhận thức được giá trị của Đại Tề. Đại Tề quả thực rất hữu dụng, nếu như hắn sở hữu được nơi này, vậy Phi Canh mà hắn nhận được sẽ nhiều vô số kể, nhưng đây không phải là điều mà hắn muốn.

Đôi lông mày đang nhíu lại của Lý Hỏa Vượng dần dần giãn ra:

“Ngươi không cần lôi kéo ta nữa, ta đã nói rồi, ta giúp đỡ họ không phải vì họ có ích với ta mà chỉ là trước đó ta không nỡ nhìn mà thôi”

Sau khi nói xong, Lý Hỏa Vượng xuyên qua đám đông đi về phía U đô giữa tiếng la hét của họ.

“Bần tăng dĩ nhiên biết Gia Cát thí chủ có lòng từ bi, nhưng có thể giúp được Gia Cát thí chủ là vinh hạnh của chúng ta”

“Nói đủ rồi phải không?”

Lý Hỏa Vượng quay đầu trợn mắt nhìn hắn, thấy hắn vẫn có biểu cảm vân đạm phong kinh như cũ liền không để ý tới hắn nữa, tiếp tục đi về phía trước.

“Ta biết ngươi muốn làm gì, bớt dùng những thứ này để lôi kéo ta. Ta vẫn là câu nói trước đó, chuyện của Đại Tề thì người của Đại Tề tự giải quyết đi! Chuyện của long mạch ta không quan tâm!”

“Lý thí chủ, chuyện của long mạch không cần ngươi quản, thuận tiện là được, nếu người ở giữa thế giới Kim Cang tới xâm phạm, vừa vặn có thể một hòn đá hạ hai con chim.

Lý Hỏa Vượng dừng bước, nhìn khuôn mặt lúc này đã hoàn toàn lành lặn của Thiền Độ”

“Ngươi nói như vậy là có ý gì?”

“Ý của ta chính là dù sao hiện giờ đều đã là kẻ thù một mất một còn, vậy chờ đến khi bọn ta tấn công vào thế giới Kim Cang, tiện thể cướp lấy một ít long mạch, chắc hẳn Phật tổ sẽ không trách tội đâu.

“Hửm?”

Lý Hỏa Vượng ngạc nhiên nhìn Thiền Độ. Trước đây Thiền Độ muốn cùng mình nói về chuyện của long mạch nhưng lại bị bản thân trực tiếp chặn lại.

Hắn thật sự không ngờ biện pháp của Thiền Độ lại là biện pháp này. Minh Luân Đường Lương Vũ Hiên của Ti Thiên Thiếu Giám Đại Tề ở bên cạnh vội vàng nói giúp:

“Lý tiên sư, như vậy thì quá tốt rồi! Như vậy thì Đại Tề và Đại Lương hoàn toàn bị buộc chung một chỗ rồi! Căn bản không phải dựa vào lương thực là có thể dễ dàng thu mua!”

“Nói cướp long mạch là cướp được long mạch hả, thật sự đơn giản như vậy sao?”

Lý Hỏa Vượng vừa nói xong, trong lòng hắn lập tức nghĩ đến đáp án, quả thực là có thể. Cao Chí Kiên đã từng là long mạch của Đại Tề, kết quả bị trói đến Đại Lương mà vẫn có thể dùng được.

“Lý thí chủ, nếu Đại Tề là của ngươi, vậy cho dù cướp được bao nhiêu long mạch đến Đại Tề thì đều là của ngươi.

long mạch đều là của ngươi, vậy dĩ nhiên muốn có bao nhiêu long khí liền có bấy nhiêu.

Lý Hỏa Vượng dừng lại bước chân, trên mặt hắn mang theo vẻ nghiền ngẫm nhìn Thiền Độ. Sau đó hắn nhanh chóng vươn tay giật lấy chuỗi phật châu trên tay đối phương.

“Thiền Độ phương trượng, bình thường ngươi bất hiển sơn bất lộ thủy (ý nói những người không hiển lộ tài năng), ngấm ngầm thăm dò khá nhiều hạ”

Thiền Độ chắp hai tay lại, cặp mắt khép hờ xướng một câu A di đà phật:

“A di đà phật, thiện tại thiện tai, bần tăng là người xuất gia, không biết thí chủ đang nói cái gì?

“Đúng vậy, ngươi không biết, ngươi đương nhiên không biết.

Lý Hỏa Vượng cầm chuỗi phật châu trong tay trực tiếp vỗ vào ngực đối phương, sau đó hắn liền rút thanh Cốt Kiếm rạch ra một khe nứt, nhanh chóng chui vào trong.

------o0o------

Kết thúc chương 1313

Chương tiếp theo