Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1405: Có Giỏi Thì Ngươi Giết Ta Đi

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 6 lượt đọc

Tiến độ: 1405/1527

Chương 1405: Có Giỏi Thì Ngươi Giết Ta Đi

Đã có sức kéo của con diều cung cấp, Lý Hỏa Vượng lập tức được nâng lên cao một đoạn, nhanh chóng vượt qua bên trái vòi rồng.

“Buông Dương Na, cho nó một đao!”

Hai tay Lý Hỏa Vượng nắm chặt con dao, tức giận gào thét chém đến vòi rồng.

Cùng với luồng lực lớn truyền đến, Lý Hỏa Vượng bị cuốn vào trong, hình ảnh trước mặt xoay chuyển với tốc độ cực nhanh.

Lý Hỏa Vượng hoa mắt, cả người nghiêng đổ, cơ thể có cảm giác mất trọng lực rơi xuống dưới.

“Bành” một tiếng, cả người Lý Hỏa Vượng đập lên mặt nước, cơn đau dữ dội truyền đến, cả người ngã đến rụng rời chân tay.

Hắn bị gãy rất nhiều xương, dùng hết sức lực cuối cùng, Lý Hỏa Vượng bò lên mảnh xác thuyền bên cạnh.

Vừa thở hổn hển, Lý Hỏa Vượng vừa nhìn xung quanh, so với trước đây, mặt biển ở đây vô cùng yên ả.

Tuy tầng mây lóe chớp điện vẫn đè xuống thấp, trời vẫn tối đen, nhưng xung quanh không có gió, không có chút gió nào, cả mặt biển tĩnh lặng như một chiếc gương.

“Đây…đây là nơi nào? Tại sao lại kỳ lạ như vậy?”

Lý Hỏa Vượng bỗng nhìn thấy cái gì đó, thò tay vào trong nước, vớt Dương Na từ dưới nước lên.

Dương Na đã giúp hắn, cái chết đã làm tròn trách nhiệm, mình sắp giết được Ti Mệnh này rồi.

“Mắt. bão…”

Cùng với tiếng rè rè, giọng của Triệu Sương Điểm trong tai nghe đứt quãng.

“Mắt bão sao? Ta hiểu rồi! Cũng có nghĩa là nơi này là điểm yếu của Ti Mệnh!”

Lý Hỏa Vượng toàn thân đau đớn đứng lên lần nữa, hắn nhìn xung quanh sóng yên biển lặng, nắm chặt con dao trong tay, dùng hết sức lực cắm mạnh xuống mặt nước.

Nhưng ngoại trừ chút sóng nước nổi lên mặt nước ra thì không có gì thay đổi.

Lý Hỏa Vượng dừng lại ngẩn người hồi lâu, hắn đứng lên trên vách thuyền lần nữa, mơ hồ nhìn mọi thứ xung quanh.

Mây đen phía xa đang đè về phía bên này như dãy núi màu đen.

Nhìn dãy núi màu đen phía xa, Lý Hỏa Vượng biết mắt bão đang hoạt động, nếu mình không thể giải quyết được trước khi dãy núi đó bay đến, e rằng mọi người mình sẽ phải bỏ mạng ở đây.

“Đó chẳng phải là mắt bão sao? Chẳng lẽ nơi này không phải là điểm yếu của Ti Mệnh sao? Nếu không phải, tại sao Triệu Sương Điểm lại đưa ta đến nơi này!”

Lý Hỏa Vượng nhảy thẳng vào trong nước, dùng toàn bộ sức lực vung đánh trên mặt nước.

Nhưng bất luận hắn vung tay đánh bao nhiêu lần, mặt nước yên ả vẫn trở lại tĩnh lặng như cũ.

“Không…không đúng, đúng là ở nơi này, chỉ là thực lực của ta quá yếu, không thể đánh nó bị thương!” Trong lòng Lý Hỏa Vượng tuyệt vọng.

Cho dù bây giờ đối phương đã có cái chết, điểm yếu của đối phương ở ngay trước mắt, nhưng mình vẫn không giết được nó, hai bên thực sự chênh lệnh quá lớn.

“Chẳng lẽ…mình phải thua như vậy ư?”

Nhìn khuôn mặt trắng bệch của Dương Na, Lý Hỏa Vượng hiện lên vẻ không cam tâm.

“Không được, nhất định sẽ có cách, ta nhất định có thể tìm được cách! Bọn chúng không thể nào lợi hại như vậy, nếu bọn chúng lợi hại như vậy, thì lần trước chúng ta đã thua từ lâu rồi! Những hình chiếu này đều được nhặt về! Chúng đang phô trương thanh thế!”

Lý Hỏa Vượng điên cuồng tìm kiếm tất cả khả năng phản kích lại, bỗng hắn thấy vết sẹo màu đen lan rộng theo huyết quản của mình.

Sau đó trong đầu Lý Hỏa Vượng nảy ra một ý nghĩ, hắn trèo lên xác thuyền lần nữa. Sấm chớp trên đỉnh đầu thỉnh thoảng lóe lên trong mây đen, gào thét giống như thú hoang. Bình tĩnh lại, Lý Hỏa Vượng một tay ôm cái chết, một tay giơ con dao lên trên không trung.

“Đến đây! Có giỏi thì ngươi giết chết ta đi! Ta là Lý Tai! Ngươi muốn có thiên đạo mơ hồ phải không? Vậy thì đến đây đi!”

“Rắc” một tiếng, một đường sấm sét từ trên trời giáng xuống, đánh về phía Lý Hỏa Vượng, sấm sét lần này rõ ràng mạnh hơn lần trước.

Đúng lúc Lý Hỏa Vượng cảm nhận cơ thể của mình sắp bị đánh tan tành, hắn tức giận gào thét nắm chặt con dao trong tay, mang theo tia sét toàn thân đâm mạnh xuống dưới người.

“Chết đi cho ta!”

Liền sau đó, xung quanh trắng sáng một vùng, Lý Hỏa Vượng cảm thấy con mắt còn lại của mình nổ tung, giống như trứng muối vàng trong bánh trung thu.

“Trứng vàng?”

Lý Hỏa Vượng ngồi trong nhà giam Bạch Tháp, ngẩn người nhìn bánh trung thu trứng vàng trên bàn.

Đột nhiên hắn phản ứng lại, mình lại quay về nhà ngục Bạch Tháp nghĩa là thế nào, thời gian đảo ngược rồi, mình thắng rồi!

“Hahaha!”

“Lý Hỏa Vượng bỗng cười điên cuồng dọa cho những bệnh nhân tâm thần khác xung quanh và hộ lý run lên, đều tránh thật xa hắn.

“Này, Lý Hỏa Vượng, ngươi bơn bớt đi, hôm nay là trung thu đấy”

Y tá ở một bên hơi sợ hãi khuyên hắn, người trước mặt nổi tiếng là khó đối phó, mình thật xui xẻo, hôm nay lại đến lượt mình trực ban.

“Hahaha…”

Lý Hỏa Vượng cười đến chảy ra nước mắt, hắn thực sự rất vui.

Hắn cúi đầu đưa tay tìm kiếm trong hộp bánh trung thu, tìm được một chiếc bánh trung thu khoai lang tím có mảnh giấy bên trong, nhét vào miệng mình nhai nhồm nhoàm.

“Đồ thần kinh..”

Các bệnh nhân xung quanh dần không quan tâm đến hắn nữa, tiếp tục xem chương trình trên tivi.

“Ba…hai…một…”

Cùng với Lý Hỏa Vượng thầm niệm xong, không có gì bất ngờ khi đội nhạc của nhóm phạm nhân tội nặng bắt đầu biểu diễn, phần lớn mọi người trong phòng nghỉ đều bị thu hút, lại gần chỗ thông gió…

------o0o------

Kết thúc chương 1405

Chương tiếp theo