Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1275: Vô Sản

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1275/1527

Chương 1275: Vô Sản?

Bên ngoài đại điện là đại sảnh của Bạch Liên Giáo, Xuân Tiểu Mãn vẫn là dáng vẻ cả người mọc đầy lông đen nhưng ở nơi này lại không có bất kỳ người nào nhìn nàng với con mắt khác cả.

Chỉ cần gia nhập Bạch Liên Giáo, vậy thì đều là huynh đệ tỷ muội được đối xử bình đẳng như nhau. Nếu như dám ghét bỏ tướng mạo của tỷ muội mình thì chính là đại kỵ ở Bạch Liên Giáo.

Ngược lại, vì trước đây khi đánh nhau với Pháp Giáo, Xuân Tiểu Mãn đã chiến đấu rất liều mạng, thái độ luôn đứng đầu tiên, vì tướng mạo của nàng rất dễ phân biệt cho nên nhận được sự tôn kính và ngượng mộ của không ít người trong Bạch Liên Giáo.

Đối mặt với những tín đồ mặt mày vui vẻ chào đón, hiền hòa hành lễ với mình, Xuân Tiểu Mãn cũng chào lại. Nàng vừa mới bắt đầu luyện thần đả và công pháp của Bạch Liên Giáo, Xuân Tiểu Mãn cũng không nghĩ nhiều, nàng chỉ muốn giúp đỡ Miểu Miểu, ngoài ra nàng còn muốn mình càng mạnh hơn để bảo vệ được thôn Ngưu Tâm.

Nhưng sau khi rời khỏi thôn Ngưu Tâm và dần hòa nhập vào đại gia đình Bạch Liên Giáo này, tâm lý của nàng đã bắt đầu xảy ra thay đổi.

Nàng thích ở đây, ở nơi đây nàng có cảm giác của gia đình.

Trước đây nàng luôn hoài nghi không biết liệu bản thân sinh ra trên đời này có phải là một sai lầm hay không nhưng bây giờ nàng không còn suy nghĩ đó nữa.

Bây giờ ở chỗ này, nàng chẳng những có bạn bè, có huynh đệ còn có tín ngưỡng, những thứ nàng không có đều có thể tìm được ở nơi đây. Nàng thật sự rất thích chỗ này.

Trong lòng Xuân Tiểu Mãn cũng đã sớm hạ quyết tâm rằng sau này mình sẽ cống hiến cả đời cho gia đình Bạch Liên Giáo này.

Sau khi ra khỏi đại sảnh, chính là con hẻm nơi các tín đồ Bạch Liên khác sinh sống. Dù mọi người đều rất nghèo nhưng đều không hề lôi thôi, cho dù nhà không có nóc cũng được quét dọn sạch sẽ.

Ở đây mọi nhà đều không cần khóa cửa, vì không có kẻ trộm.

Mọi người đều rất tốt bụng và đối xử nhã nhặn với nhau, nếu cần giúp đỡ chỉ cần hét một tiếng trong ngõ hẻm là tất cả mọi người đều chạy đến, giống như một thế giới thống nhất vậy.

“Tiểu Mãn tỷ! Tiểu Mãn tỷ!”

Mấy đứa trẻ quần áo rách rưới chạy tới, hưng phấn vây quanh Xuân Tiểu Mãn.

Dù họ đều là những người ăn xin, nhưng họ đều là những người ăn xin của Bạch Liên Giáo:

“Tiểu Mãn tỷ, ngươi đi đâu vậy? Mấy ngày rồi không gặp được ngươi, chúng ta rất nhớ ngươi đó.

“Ta mới từ đại sảnh Tứ Tề trở về, bên đó cách nơi này rất xa, trên đường bị trì hoãn”

Xuân Tiểu Mãn nhẹ nhàng giải thích với họ.

Nhìn dáng vẻ của họ, Xuân Tiểu Mãn không nhịn được nhớ lại những chuyện mình đã trải qua:

“Đều đói rồi phải không? Muốn ăn gì không? Ta mời khách”

Nghe điều này, tất cả ăn xin đều vui mừng nhảy cẫng lên, rối rít kéo Xuân Tiểu Mãn đi ra bên ngoài ngõ hẻm:

“Nón, lấy nón giúp ta với”

Không lâu sau, trong khu chợ người đến người đi đông đúc, trong tay mỗi người ăn xin đều cầm bánh chiên hành rắc mè ăn ngon lành.

Xuân Tiểu Mãn đưa tay chạm vào gáy họ, nhẹ nhàng bảo họ ăn từ từ kẻo bị nghẹn.

Nếu bản thân đã quyết định không lấy chồng, vậy chắc chắn sẽ không có con, những chuyện mà Cẩu Oa đã trải qua sau này đều khiến nàng từ bỏ ý niệm của mình.

Nhưng điều này cũng không ngăn cản nàng coi các tiểu bối trong Bạch Liên Giáo như con của mình, trong Bạch Liên Giáo cái gì cũng có.

Nhìn thấy tiểu nha đầu đang gặm bánh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếc xe cút kít đựng mấy cái hũ bằng gốm sứ phía xa xa.

Tiểu Mãn đi qua, không để ý người cô bé bẩn, trực tiếp ôm lấy nàng vào lòng:

“Làm sao vậy? Muốn ăn cái đó hả? Ta đi mua cho ngươi”

Tiểu nha đầu cẩn thận nhìn sắc mặt của người ăn xin lớn nhất, khẽ lắc đầu:

“Tiểu Mãn tỷ, ta không muốn, một cái bánh là đủ rồi”

“Không sao, dù phần lớn thù lao của ta đều quyên góp cho giáo của chúng ta rồi, nhưng cũng đủ để mua đồ ăn vặt cho mấy bạn nhỏ các ngươi”

Xuân Tiểu Mãn nói rồi dẫn họ đi về phía chiếc xe cút kít kia.

Xuân Tiểu Mãn đưa họ đến phía trước xe cút kít hỏi:

“Này, ngươi bán gì vậy?” Người đàn ông gầy gò nhìn có vẻ gian xảo cười khúc khích, mở nắp lọ ra:

“Đây là hàng hiếm, là ta chọn mua từ Thiên Nhất Các đó”

Xuân Tiểu Mãn vừa nhìn một cái lại phát hiện thế mà là một ít vỏ trái cây ngâm trong nước.

“Vỏ trái cây? Những thứ này của người không phải là nhặt từ thùng nước rửa chén của Thiên Nhất Các chứ? Cái này cũng có thể bán sao?”

“Đi đi đi, nói cái gì vậy! Anh vợ tốt của ta là đầu bếp trong đó. Đây đều là vỏ trái cây sạch sẽ còn sót lại, một miếng mười văn tiền”

“Một miếng mười văn tiền? Có thể mua được một bát mì Dương Xuân đó! Ngươi muốn tiền đến phát điên rồi hả?”

Xuân Tiểu Mãn cảm thấy tên này là một thương nhân xấu xa.

“Không thấy đồ của ta đều được ngâm trong nước đường sao? Hơn nữa, ngươi cũng không nhìn xem bây giờ là mùa nào rồi, bây giờ những thứ này đều rất quý giá, đều được trồng trong phòng ấm đó.

“Tiểu Mãn tỷ, đi thôi, ta không ăn nữa”

“Tiểu Mãn tỷ, chúng ta trở về đi, một cái bánh đã đủ no rồi”

Nhìn vào từng khuôn mặt của họ, Xuân Tiểu Mãn vươn tay lấy ra một khối bạc vụn.

------o0o------

Kết thúc chương 1275

Chương tiếp theo