Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1333: Manh Mối

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 6 lượt đọc

Tiến độ: 1333/1527

Chương 1333: Manh Mối

Đúng là đã tìm được huyện thành, nhưng điều khiến Lý Hỏa Vượng cảm thấy bất ngờ là huyện thành này lại không có tường thành, chỉ có một chiếc đèn lồng trắng được treo lên cổng đung đưa theo gió.

“Đề cao cảnh giác, chưa biết chừng có thể có người nhìn thấy được ta Lý Hỏa Vượng làm lệch vị trí bóng hình của mình vào trong lòng đất, hắn ẩn mình, đi về phía huyện thành.

Huyện này thành cho Lý Hỏa Vượng cảm giác duy nhất là đổ nát, khắp nơi đều là nhà trống cổng lớn mở rộng, khắp chỗ trên mặt đất đều là hố lớn hố nhỏ, rác rưởi khắp nơi.

Nếu không phải trên cửa sổ của một số căn nhà còn lóe lên ánh nến, Lý Hỏa Vượng suýt nữa cho rằng mình đến bãi tha ma.

Đúng lúc này, Lý Tuế đột nhiên lên tiếng.

“Cha, Thiên Trần Quốc có người đang bói quẻ tính xem chúng ta đang ở đâu?

Lý Hỏa Vượng nghe thấy lời này, tê dại da đầu, quả nhiên bên đó đã nhanh chóng hành động, họ lại không cử người đến tìm, mà trực tiếp xem bói.

“Đã xem được chưa?”

“Không tính được, bị ta ngăn cản rồi, nhưng ta không ngăn được lâu.

“Có thể ngăn được đến chừng nào thì hay chừng đó, tốt nhất chúng ta tranh thủ rời khỏi đây trước khi họ tìm thấy chúng ta.

Lý Hỏa Vượng trực tiếp đi và trung tâm huyện thành.

Trung tâm huyện thành miễn cưỡng náo nhiệt hơn, tuy trời đã tối, nhưng cửa hàng xung quanh vẫn sáng đèn. Cũng không có nhiều loại cửa hàng để lựa chọn, sòng bài, kỹ viện, viện kịch, chỉ có mấy loại này.

Sau khi nhanh chóng lựa chọn, Lý Hỏa Vượng đi và trong viện kịch, nơi có khả năng có người có học nhất, nhưng vừa đi vào, thì nhìn thấy trên sân khấu đang diễn kịch dâm loạn.

Hơn nữa khác với kịch dâm loạn cả đoàn nhà họ Lữ lúc trước, diễn viên kịch của Thiên Trần Quốc chỉ mặc một chiếc voan mỏng gần như trong suốt.

Cả viện kịch ầm ĩ hỗn loạn, nhìn các vị khách ở phía dưới sân khấu uống rượu múa may, trên sân khấu đang diễn kịch.

Đột nhiên lúc này, một người đàn ông râu ria lởm chởm bỗng xé rách quần áo trên người, để lộ ra lông đen trước ngực, nhảy lên sân khấu bổ nhào vào hoa đán cùng với tiếng nhạc, trực tiếp bắt tại chỗ.

Hoàn toàn không để ý đến tiếng vỗ tay và tiếng hò hét, Lý Hỏa Vượng hoàn toàn tập trung vào sát khí giữa đôi lông mày của những người này, họ là đồng bọn.

“Binh gia? Binh gia cua Thiên Trần Quốc là như này sao?”

Lý Hỏa Vượng nhìn đám người nhảy múa hỗn loạn trước mặt, phát hiện không những có đủ cao lùn béo gày, mà còn có những kẻ râu ria xồm xoàm không tỉa cạo, mà còn vô cùng bẩn thỉu.

Hắn biết Thiên Trần Quốc có binh gia, đám người lén tấn công mình lần đầu tiên chính là người của binh gia. Đám người đó có thực lực vô cùng lợi hại, hơn nữa hai bên còn phối hợp rất ăn ý, Tích Cốt Kiếm của mình suýt nữa bị họ cướp mất.

Mau chóng nhìn quanh một vòng, Lý Hỏa Vượng chuyển ánh mắt sáng vị trí trung tâm nhất ở tầng hai, ở đó có một chiếc ghế nằm, một tên béo có vết sẹo lớn trên đầu ôm hai cô gái ăn mặc hở hang lộ cả đầu ngực đang đánh bài cửu với vài người khác.

Sát khí trên người hắn nặng nhất, nếu không ngoài dự đoán, có lẽ tên béo này chính là chủ nhân ở đây.

Lý Hỏa Vượng đi qua đó, giật khuôn mặt từ trên mặt mình xuống, định dính lên sau ót của tên béo đó.

Khi sắp dính được khuôn mặt đó lên, thì lời của họ khiến Lý Hỏa Vượng phải dừng lại.

“Nhị đương gia này, Một Liễn Tử, thực sự mời chúng ta đánh gà gỗ đấy?”

Nghe thấy lời này, Lý Hỏa Vượng lập tức phản ứng lại, đây là tiếng lóng có ý đen tối, những người này không phải binh gia, họ là thổ phỉ hoặc là sơn tặc.

Sau đó Lý Hỏa Vượng lập tức nhớ đến đám người ra tay với mình lúc đó, khi họ muốn ra tay với mình, không nói là đã giết mình, mà là đã đâm rồi.

Chắc chắn không sai được, e rằng, đám người đó cũng là thổ phỉ, binh lính chính là thổ phỉ, thổ phỉ là binh lính, họ đều là ngươi của binh gia.

“Cha, nếu Thiên Trần Quốc không có hoàng đế, đương nhiên cũng không có lính và tướng, binh gia đều biến thành sơn tặc, đó cũng là chuyện đương nhiên.

Lý Hỏa Vượng gật đầu, tiếp tục nghe xem rốt cuộc đám thổ phỉ này đang nói gì.

“Đừng cảm thấy đây là chuyện tốt, Nhất Liễm Tử không chỉ mời chúng ta, lần trước lão Hợp thủy tặc và lão đại Hải Thanh Tử đều đi, kết quả bây giờ họ vẫn chưa về đấy.

Nghe thấy lời này, Lý Hỏa Vượng biết ngay lão hợp thủy tắc, lão đại Hải Thanh Tử chính là đám thổ phỉ muốn cướp Tích Cốt Kiếm của mình trước đây.

Tại sao họ vẫn chưa về, đương nhiên là đã bị mình thiêu chết bằng một mồi lửa rồi.

Còn Nhất Liễm Tử mà họ nói là ai, Lý Hỏa Vượng tạm thời vẫn chưa hiểu, theo như trước đây hắn từng học tiếng lóng, thông thường Nhất Liễm Tử là chỉ những tên quỷ quái yêu ma.

“Chắc chắn lần này Nhất Liễm Tử gặp rắc rối rồi, Thác Tuyến Tôn nói, họ cũng đã bẻ gãy không ít người, lần này mời cả ba mươi sáu động, chắc chắn là làm thật đấy”

Nếu binh gia của Thiên Trần Quốc đều là thổ phỉ, vậy lần này Nhất Liễm Tử mời tất cả thổ phi đi, thì cũng không phải tin tốt.

“Nhị đương gia, lần này lão Khoan nhúng tay như vậy, thì chúng ta có đi không?”

“Đi chứ, đương nhiên phải đi, không nể mặt Nhất Liễm Tử, thì đúng là không còn mặt mũi”

------o0o------

Kết thúc chương 1333

Chương tiếp theo