Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1268: Đạo Hữu Là Nhất

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 7 lượt đọc

Tiến độ: 1268/1527

Chương 1268: Đạo Hữu Là Nhất

Nghe những lời của Thiền Độ, Lý Hỏa Vượng vô cùng tức giận:

“Ý ngươi là sao? Hóa ra ta ở đây vất vả cực nhọc đều là công lao của Ngũ Trí Như Lai, phải không?”

Thiền Độ liên tục lắc đầu. “Không, công lao đương nhiên là của Lý thí chủ, nhưng Ngũ Trí Như Lai là Đại Phật Tổ, ngũ giới Phật giáo đều ở trong trí tuệ thanh tịnh của ngài, cho nên công lao là của Lý thí chủ, công đức là của Phật Tổ.

Lý Hỏa Vượng tự nhiên không hài lòng với lời giải thích này, về cơ bản điều này không có lời giải thích.

“Tới đây, chúng ta nói chuyện đi, chúng ta làm cho rõ chuyện này! Tại sao công đức lại thuộc về Như Lai Ngũ Trí! Trí huệ thanh tịnh kia là cái gì!”

“Để Như Lai Ngũ Trí của ngươi đến lo liệu, không phải là bảo vệ Ngũ giới sao? Hiện tại thế giới khác muốn công kích Đại Tề, Như Lai Ngũ Trí tại sao không ra tay?”

“Hôm nay nếu ngươi không nói cho rõ ràng, ta sẽ không chuyển lương thực tới nữa!”

Thấy Lý Hỏa Vượng bắt đầu nghiêm túc với mình, Thiền Độ bỗng nhiên cảm thấy đau đầu, hắn không muốn tranh luận với một người ngoại giáo như Lý tiên nhân, bất luận thắng hay thua đều rất khó.

Hơn nữa hắn hầu như không đọc kinh Phật, giải thích cho hắn rõ ràng là như đàn gảy tai trâu.

Sau khi cân nhắc một lúc, Thiền Độ nghĩ ra một biện pháp đối phó.

“Lý thí chủ, bần tăng ngu dốt đã nói sai. Vì Lý thí chủ đã làm việc vất vả nên công lao thuộc về Lý thí chủ, công đức cũng là của Lý thí chủ, không ai có thể cướp được Thái độ của đối phương khiến sắc mặt Lý Hỏa Vượng càng thêm tức giận, nếu con lừa già trọc đầu này không phải đồng minh, hắn thật sự muốn giết chết tên này.

“Đừng càng gỡ càng rối nữa, nên nghĩ cho kỹ rốt cuộc là họ từ thế giới nào tới”

“Điều quan trọng hơn là phải làm cho rõ họ là ai và mục đích là gì. Ta nghĩ sau sự nhục nhã lần này chắc chắn họ để yên đâu, mà sẽ ngày càng trở nên tàn nhẫn hơn”

sẽ không Lý Hỏa Vượng nắm chặt tay.

Đối với thế lực muốn giết hắn, bất luận là ai, hắn đều phải báo thù gấp mười lần, trăm lần!

Phương trượng chùa Chính Đức gật đầu và đồng ý những lời của Lý Hỏa Vượng.

“Đừng chỉ gật đầu, nói điều gì đó hữu ích đi!”

Thiền Độ lắc đầu:

“Bần tăng không biết, nhưng có thể khẳng định một điều là trong số họ có 1 cái Tâm Bàn, nếu không họ căn bản không đến được Đại Tề”

“Tâm Bàn Tâm Bàn”

Lý Hỏa Vượng lẩm bẩm một mình, hắn không thể không nghĩ về mọi thứ đã thay đổi trước đây.

Ta đã từng nghĩ rằng khu rừng mọc ngoài cỏ là do đối phương dùng năng lực của cốt kiếm, nhưng bây giờ xem ra, đó là tác dụng của lịch sử Tâm Bàn, hắn có vẻ khác với Gia Cát Uyên, có thể tự do kiểm soát sự trùng lặp của hai lịch sử.

Lý Hỏa Vượng suy nghĩ một lúc lâu, và cuối cùng dựa vào sự hiểu biết của bản thân về bắc phong để quyết định nên làm gì tiếp theo.

“Nghĩ cũng vô dụng, muốn biết họ là ai, từ đâu tới, tốt nhất chính là bắt sống họ “Họ chắc chắn sẽ tới. Nếu họ dám tới Đại Tề, thì sân nhà là của chúng ta, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp phục kích họ.”

“Bảo những người khác đến đây để cùng nhau nghĩ cách, nếu họ còn dám tới nữa, vậy Đại Tề chúng ta sẽ nuốt sạch họ! Để bọn một đi không trở về! !”

Thiền Độ gật đầu, và khi hắn nhẹ nhàng nâng chuỗi tràng hạt trong tay lên, tiểu hòa thượng có khuôn mặt gầy gò đứng ở Ngũ Phật điện chắp tay, quay người và lui xuống.

Đợi tất cả đến e là phải mất một lúc, nhưng Lý Hỏa Vượng không có thời gian để lãng phí cho việc chờ đợi.

“Ngươi chờ ở đây đi, ta đến Đại Lương có chút việc, xử lí xong sẽ tới ngay Trước kia hắn từng nói chuyện với Cao Chí Kiên, nhưng nghe đến tên này có chút mơ hồ, vẫn phải làm cho rõ ràng mới được.

Xuyên qua vết nứt, Lý Hỏa Vương lập tức quay người lao về hướng hoàng thành, nhưng rất nhanh liền bị một người cản lại, Huyền Tẫn.

“Cha, người đi đâu vậy?”

Lý Tuế mặc đạo bào màu đỏ, hơi nghiêng đầu, và hỏi Lý Hỏa Vượng câu hỏi này.

Lý Hỏa Vượng nhất thời không biết giải thích với Lý Tuế như thế nào, hắn không thể nói mình hiểu lầm Cao Chí Kiên, phải không? Hiểu lầm hắn sai người giết mình?

Thấy Lý Hỏa Vượng không nói gì, Lý Tuế cũng không hỏi, nàng mang một túi đồ màu đỏ quấn quanh bởi mấy xúc tu cho Lý Hỏa Vượng.

“Cha, cái này là con làm, cho cha này”

Lý Hỏa Vườn đưa tay nhận lấy và thấy đó là một chiếc đạo bào màu đỏ.

Đạo bào này rõ ràng được làm bởi tay nghề rất tinh xảo, trên cổ áo có hoa văn đám mây tinh tế tỉ mỉ và rất phức tạp. Loại vải này sờ vào là biết không phải là bình thường.

“Đây là… ?”

Lý Hỏa Vượng tự mình mặc vào, thấy rất vừa vặn.

“Con làm đấy, nó chống lửa, vả lại người xem, những chỗ này đều có thể mở ra”

Xúc tu của Lý Tuế vươn ra, kéo vào bụng của Lý Hỏa Vượng.

“Dùng đại thiên lục sẽ chống lửa tốt hơn”

Lý Hỏa Vượng cảm nhận nó một lúc liền thích chiếc Đạo bào này, chưa kể chiếc áo choàng Đạo bào này là do con gái của hắn tặng.

“Thích không?”

Lý Tuế hỏi.

Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng gật đầu, khuôn mặt nữ tính của Lý Tuế đột nhiên ra từ trong chiếc Đạo bào, mỉm cười hạnh phúc.

“Chỉ cần người thích là được”

Lý Tuệ định rời đi, lại bị Lý Hỏa Vương ngăn lại.

“Nếu con đã là Thiên Giám Ti của Đại Lương, ta nghĩ cần phải nói cho con biết một số việc, mặc dù nó không liên quan gì đến Đại Lương”

------o0o------

Kết thúc chương 1268

Chương tiếp theo