Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1444: Hố Sâu

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 6 lượt đọc

Tiến độ: 1444/1527

Chương 1444: Hố Sâu

Tuy rằng coi cha mình làm thần tiên để tín ngưỡng, cứ cảm thấy kỳ quái.

Nhưng Lý Tuế vẫn không thấy sao, ngược lại nàng cảm thấy như vậy càng tốt, cho thấy bây giờ cha của mình cũng đang dõi theo mình.

“Cha! Ngươi đợi ta, ta sẽ quay về. Ta sẽ gặp lại ngươi bằng thân phận Lý Tuế! Ta thề đấy!”

Lý Tuế vui vẻ nói xong, những lý trí mà nàng từng cướp đoạt bắt đầu chiếm thế thượng phong, bất cứ chuyện gì cũng không thể chỉ nghĩ đến mặt tốt, mà không nghĩ đến mặt xấu.

Cho dù không thể nào, cũng phải chuẩn bị sẵn sàng kế hoạch dự phòng sau thất bại.

Nhưng rất hiển nhiên Lý Tuế cực kỳ từ chối suy nghĩ lý trí này, nàng muốn mình giống như ban đầu, bất cứ chuyện gì cũng đơn thuần chỉ nghĩ đến mặt tốt là được.

Sau khi suy đi nghĩ lại, Lý Tuế cúi đầu nhìn người đất trong tay, cất giọng tủi thân nói:

“Nếu, nếu đến lúc đó, nếu, nếu ta không còn là ta nữa, thì ta sẽ lén trốn đi, không nói với ngươi, ít nhất như vậy, cha cũng không cần lo lắng cho ta, trong lòng cũng sẽ không buồn như vậy”

“Lý Tuế! Hồn phách trở về!”

“Soat!”

Tiền giấy trắng tinh có lỗ tròn được Lý Hỏa Vượng khoác áo tang trắng quăng cao lên, rơi lên phướn gọi hồn phía sau, rơi lên quan tài màu đen đó.

Bạch Linh Miểu khóc đỏ cả mắt cầm một sợi dây thừng đỏ trong tay, lặng lẽ đi theo phí sau, một đầu khác của dây thừng buộc một miếng thịt, đó là thịt của Lý Hỏa Vượng mà trước đây Lý Tuế thích ăn nhất.

Đây là phong tục của Đại Lương, sau khi chết, phải dùng dây thừng đỏ buộc đồ mà người chết thích nhất hoặc là đồ mà quan tâm nhất, do người thân cầm dây, móc hồn phách người chết về với đất mẹ cùng với quan tài.

Nghe tiếng khóc và tiếng trống chói tai phía sau vang lên, nhưng không khiến vẻ mặt Lý Hỏa Vượng thay đổi chút nào.

Lúc này, hắn đờ đẫn thẫn thờ, không lộ chút vẻ đau thương nào, cứ vậy không ngừng rắc tiền giấy, cứ vậy đi về núi Ngưu Tâm.

Cái hố đặt quan tài đã được đào sẵn từ trước, phong thủy cũng là mộ huyệt tốt nhất được đại sư phong thủy giỏi nhất Đại Lương lựa chọn.

Cùng với tất cả mọi người của thôn Ngưu Tâm đều tiêu đều ủ rũ hành lễ với quan tài xong, theo quy trình, quan tài dần dần được hạ xuống hố sâu.

Từ sau khi quyết định không sinh con, Bạch Linh Miểu vẫn luôn coi Tuế Tuế là con của mình, khó khăn lắm hai người mới trở nên thân thiết, nàng thực sự khó mà chấp nhận con gái của mình lại chết như vậy.

“Tuế Tuế!”

Bạch Linh Miểu định lao về phía quan tài, bị Lý Hỏa Vượng tóm cổ tay lại, khiến nàng dừng hành động mất lý trí này.

Đúng lúc này, Nhị Thần từ sau lưng Bạch Linh Miếu chui ra, ngón tay thon dài sắc mang theo nỗi hận không ngừng rạch trong máu thịt của Lý Hỏa Vượng, để lại các rạch sâu.

Chỉ lúc sau, trên người Lý Hỏa Vượng bị rạch đến máu thịt lẫn lộn, nhưng hắn vẫn không nói một lời, lặng lẽ nhìn quan tài đó hạ xuống hố sâu.

“Ngươi bị câm rồi hả? Ngươi nói gì đi chứ!”

Cuối cùng Bạch Linh Miểu ngăn Nhị Thần lại, nàng co tròn người ôm đầu gối, nhìn bia mộ của Lý Tuế, lặng lẽ nghẹn ngào.

Ngoại trừ tiếng khóc của Bạch Linh Miếu, còn có tiếng khóc của Thu Cật Bão, nàng ôm đứa con nát rữa tuyệt vọng bò trên quan tài, hết lần này đến lần khác muốn lôi Lý Tuế trong quan tài ra, nhưng lần nào cũng tốn công vô ích.

Hạ quan tài lập bia mộ, làm hết một loạt quy trình, cuối cùng Lý Tuế cũng được yên nghỉ.

Mọi người khoác áo tang men theo đường núi về đến thôn Ngưu Tâm, cùng với Lý Tuế được hạ thổ, xong xuôi mọi việc, bầu không khí dần trở nên ấm áp hơn nhiều. Dương Tiểu Hài dẫn mười mấy đầu bếp vào bếp làm cỗ, mẫm cỗ nóng hổi được bày lên.

Lý Hỏa Vượng không ăn, cứ vậy một mình ngồi trên ghế chủ nhà, không nói một lời liên tiếp trút rượu vào miệng.

Trước đây hắn uống rất dễ say, mà sao lần này hắn uống mãi cũng không say, bất luận đổ bao nhiêu rượu vào miệng, cũng không có chút cảm giác gì.

Bất kể hắn uống bao lâu, rượu trong bình cũng không ít đi, Lý Hỏa Vượng uống bao nhiêu, thì nước mắt của ảo ảnh Thu Bật Bảo rơi xuống bấy nhiêu.

Cứ vậy uống từ hoàng hôn đến tối đêm, tiệc cỗ bên ngoài đã giải tán, Lý Hỏa Vượng vẫn không ngừng uống.

Cuối cùng khi Lý Hỏa Vượng uống ly tiếp theo, Bạch Linh Miểu đưa tay cướp lấy ly rượu, ném mạnh xuống đất.

Lý Hỏa Vượng gật đầu, lên tiếng nói:

“Đúng là không nên uống nữa, phải làm việc chính sự rồi.

Nói xong, Lý Hỏa Vượng đứng lên, chân phải bước ra một bước, trực tiếp tiến vào Thượng Kinh Thành.

Hắn đến phủ Thiên Sư, tìm được Quốc sư của Đại Lương, Hoàng Phủ Thiên Cương, ông lão mắt mù đang đánh cờ với Cao Trí Kiên.

Lý Hỏa Vượng đi đến ngồi giữa hai người.

“Huyền Tẫn chết rồi.

Hoàng Phủ Thiên Cương gật đầu, dùng hai móng tay kẹp một quân cờ màu đen đặt xuống.

“Ừm, ta biết rồi, gây tiếng vang không nhỏ đâu?

“Trước khi chết hắn nói, ngươi biết một số chuyện, bảo ta đến hỏi ngươi.

Cao Trí Kiên ở một bên thấy Lý Hỏa Vượng hơi bất thường, đặt quân trắng trong tay xuống.

------o0o------

Kết thúc chương 1444

Chương tiếp theo