Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1324: Hoàng Miếu

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1324/1527

Chương 1324: Hoàng Miếu

Trong thời gian ba ngày, cũng không thể nào không tìm hiểu kẻ địch của mình, mà cứ vậy mơ hồ chạy đến Thiên Trần Quốc chứ?

Trong lúc Lý Hỏa Vượng còn đang suy nghĩ, Lý Tuế đứng lên, kéo tay áo của hắn đi ra ngoài.

Thấy Lý Tuế kéo đi, Lý Hỏa Vượng cũng không hỏi, cùng nàng đi thẳng về phía trước.

Lý Tuế dẫn Lý Hỏa Vượng lượn một vòng rồi lại về trong hoàng cung bí bách, cuối cùng họ dừng lại trước hoàng miếu nghi ngút khói hương.

Lý Hỏa Vượng từng đến nơi này, hơn nữa không chỉ một lần, đương nhiên là biết bên trong có gì.

“Cha, nếu ngươi muốn hỏi gì, e rằng chỉ có thể tìm được câu trả lời ở nơi này thôi.

“Vậy còn đợi cái gì, đi thôi”

Lý Hỏa Vượng dẫn Lý Tuế đi vào hoàng miếu. Trong hoàng miếu còn có người, phần lớn đều là lão thái giám mặt già như cây khô, họ dùng phất trần trong tay quét bụi trên bài vị, chăm chỉ nghiêm túc canh mộ cho hoàng đế đã mất.

Nếu không xảy ra chuyện bất ngờ, thì nơi ở của họ dường như cũng là nơi này.

Lý Hỏa Vượng biết bên ngoài đều chỉ là bài trí, trực tiếp đi về phía mảnh vải màu vàng sáng treo trên bên tường. Cùng với mảnh vải vàng được kéo ra, một cánh cửa đá màu đen uy nghiêm xuất hiện trước mặt họ, trên cánh cửa đá màu đen khắc con rồng khổng lồ chín đầu nhe ranh múa vuốt, trông vô cùng sống động.

Sau khi cánh cửa đá khổng lồ được Lý Hỏa Vượng kéo mở, một luồng khí lạnh khiến người ta sởn tóc gáy ập đến. Tổng thể cả vùng đất sau cánh cửa đá trông như hình phễu, xung quanh nhô cao, còn ở giữa lại thấp, trang hoàng sang trọng kiểu hoàng gia.

Khắp chỗ đều là ánh vàng lấp lánh, thậm chí ngay cả quan tài khổng lồ như cái nhà ở chỗ thấp nhất cũng đều làm bằng vàng, chín con kim long hình trạng khác nhau quấn xiềng xích, lôi kéo quan tài màu vàng về bốn phương tám hướng.

Còn ở bên trong quan tài màu vàng đó chính là thứ quý giá nhất của Đại Lương, long mạch của Đại Lương. Một hoàng đế Đại Lương chồng lên người hoàng đế Đại Lương khác, còn ở dưới người hắn cũng là một người khác, từng người chồng liên tiếp lên nhau, tầng tầng lớp lớp dường như vô cùng vô tận.

Bên trong quan tài trông có vẻ rất sâu rất tối, các đời hoàng đế Đại Lương bị xiềng xích đóng chặt giữa không trung, chồng chất ngay ngắn thành một con đường xác chết dựng đứng.

Khi Lý Hỏa Vượng quan sát họ, hoàng đế trên đó cũng phản ứng lại, đều dồn ánh mắt về phía hắn.

“Cứ hỏi họ về vấn đề kim long à?”

“Không, sợ rằng họ cũng không biết, chúng ta phỉa tìm một số người già nhất.

Lý Tuế dẫn Lý Hỏa Vượng đến bên quan tài, trực tiếp nhảy xuống men theo đường biên.

Phần đáy quan tài rất tối rất sâu rất chật, cũng may Lý Hỏa Vượng có thể vùi phần lớn cơ thể vào trong tường, cũng không đến nỗi chật lắm.

Xung quanh tối tăm khiến Lý Hỏa Vượng không nhìn thấy gì, chỉ có thể miễn cưỡng phân biệt được vàng nguyên chất lúc ẩn lúc hiện trong tối đen.

“Lửa.”

Lý Hỏa Vượng vừa giơ tay, ngọn lửa chiếu sáng cả một vùng dưới đáy quan tài.

Nhưng ngọn lửa không lớn như Lý Hỏa Vượng nghĩ, mà lúc sáng lúc tối, chỗ của long mạch, đã có thể ảnh hưởng đến tất cả mọi thứ xung quanh.

“Tiểu tử, ngươi là Lý Hỏa Vượng phải không? Ngươi có chuyện gì?”

Nghe thấy giọng nói già nua vang lên từ đỉnh đầu, Lý Hỏa Vượng cũng chẳng thèm ngẩng đầu.

“Ta không tìm ngươi.

Hắn ngồi xổm xuống ép ngọn lửa trong tay lại gần hoàng đế sau cùng nhất, sau đó hắn nhìn thấy một khuôn mặt nửa người nửa rồng, long bào màu vàng trên người hắn hoàn toàn hợp thành một thể với máu thịt của hắn.

Lý Hỏa Vượng đưa ngọn lửa trong tay lại gần phần đuôi của long mạch thêm một phân, để hắn nhìn rõ vị hoàng đế đầu tiên của Đại Lương này hơn một chút.

Có thể nhìn ra, khuôn mặt của đối phương đã hoàn toàn không còn dạng người, có thể nói là rồng, nhưng cũng không giống lắm, mà giống một khuôn mặt rồng biến dạng méo mó hơn.

Râu rồng dài nhỏ giống như đường chỉ may, xuyên giữa những vẩy rồng, khuấy đảo những vẩy vàng trên bề mặt loạn lên.

Bảy vuốt rồng trên cơ thể mọc ngược khớp, số lượng móng vuốt cũng có nhiều có ít.

Lúc này Lý Tuế giải thích với Lý Hỏa Vượng:

“Long mạch đều truyền từ đời này sang đời khác, nếu thực sự muốn tìm hiểu một số chuyện, thì có thể tìm trên long mạch.

Lý Hỏa Vượng gật đầu, đúng là như vậy, long mạch này không chỉ có thể làm đoàn cố vấn của hoàng đế đương triều, càng có thể được biết tất cả mọi việc đã xảy ra thực sự trong quá khứ từ mỗi một vị hoàng đế. “Roat!”

Vuốt rồng mọc vảy bỗng vung một cái lên mặt hắn với tốc độ mà Lý Hỏa Vượng cũng không phản ứng lại được. Tiếng máu thịt rách vang lên, nửa khuôn mặt của Lý Hỏa Vượng chậm rãi trượt xuống, lộ ra xương sọ máu thịt lẫn lộn phía sau.

Lý Hỏa Vượng giơ tay phải, gập ngón tay cái, dùng mu ngón tay ngăn da mặt của mình chậm rãi đẩy lên, cuối cùng bốp một tiếng, dán lại khuôn mặt về chỗ cũ.

“Tiền bối, ngươi chính là hoàng đế đầu tiên của Đại Lương phải không?”

Lý Hỏa Vượng buông tay xuống, hỏi hắn.

Lý Hỏa Vượng vừa dứt lời, cùng với lão hoàng đế tức giận gầm lên một tiếng, tiếng rồng gầm chấn hãi lòng người vang lên từ trong quan tài.

Long khí tràn ngập bay ra bắt đầu ảnh hưởng xung quanh, cơ thể Lý Hỏa Vượng hoàn toàn không bị khống chế, từng mảng vẩy rồng dựng ngược, rồi từng mảng biến mất.

------o0o------

Kết thúc chương 1324

Chương tiếp theo