Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1487: Không Phải Đối Thủ

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1487/1527

Chương 1487: Không Phải Đối Thủ

Cơ thể khổng lồ trở nên phồng to và méo mó, miệng Lý Hỏa Vượng vừa phát ra tiếng kêu không rõ, vừa một tay cầm rìu khổng lồ chém về phía cột trụ khổng lồ còn đang lan rộng ở trước mặt.

Cùng với trời đất rung chuyển, một lỗ thủng khổng lồ xuất hiện trên cái cây khổng lồ cao chọc trời, sau đó Lý Hỏa Vượng lại dồn lực thật mạnh, cột trụ khổng lồ đó trực tiếp bị chém đứt.

Nhưng không đợi Lý Hỏa Vượng kịp vui mừng, cột trụ khổng lồ bỗng rơi xuống một đoạn, trụ khổng lồ bên trên cắm xuống, thay thế vị trí của trụ khổng lồ vừa bị Lý Hỏa Vượng chém đứt.

Lý Hỏa Vượng sưng phồng kỳ dị chém liên tục, nhưng bất luận chém bao nhiêu lần, trụ khổng lồ đó lại rơi xuống một đoạn, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Đúng lúc này, cùng với xung quanh bắt đầu khô nóng, một cái đầu hỗn độn trên đổi trời dưới đạp đất không ngừng gào thét lao về phía bên này, Cao Trí Kiên đã mời Tướng Tương Thủ đến!

Lý Hỏa Vượng sưng phồng lao về phía Tướng Tương Thử trấn áp thiên địa, khi hai bên trùng lên nhau, lúa trắng phía sau Lý Hỏa Vượng đều rung lên, hai bên bắt đầu dung hợp.

Long khí trên người Lý Hỏa Vượng dung hợp với sát khí, toàn thân bị sát khí bao trùm, hắn nhấc rìu khổng lồ trong tay, khi đầu khổng lồ hỗn độn đó dung hợp với Lý Hỏa Vượng, hắn gào thét sát ý ngút trời xông về cột trụ. Trong màn mưa như trút nước, Dịch Đông Lai đứng ở đó, ngẩn người nhìn hắn trong trạng thái toàn thân đỏ bừng trán nổi gân xanh, cơ thể méo mó, miếng há ra, giơ con dao dính máu trong tay điên cuồng chém đông chém tây trong cơn mưa lớn.

Trong cảnh hoang đường lại tràn đầy kỳ dị, dường như Lý Hỏa Vượng đang nhảy điệu múa cực kỳ cổ quái nào đó trong mưa lớn.

Trong Đại Lương, một cái trụ khổng lồ có cành cây không ngừng lan rộng sừng sững giữa trời đất, cành cây méo mó vươn dài ra từ trong đang gặm nhấm liên tục tất cả khoảng không.

Một cơ thể phồng to dị dạng khổng lồ không gì sánh bằng lơ lửng giữa tầng mây, thứ đó không phải ai khác, chính là Lý Hỏa Vượng với thực lực tăng vọt.

“Ha!”

Cùng với bốn cái miệng trên bộ phận khác nhau của cơ thể Lý Hỏa Vượng cùng há ra, hắn vung cái rìu ngọc khổng lồ trong tay lên, chém thật mạnh lên trụ khổng lồ đó.

Không đợi trụ khổng lồ gãy lìa rơi xuống, Lý Hỏa Vượng toàn thân bọc trong sát khí đã đến phía dưới lỗ khuyết của cột trụ khổng lồ, vung rìu lên lần nữa, ngửa cổ thét không ngừng chém cột trụ đang đổ xuống.

Cột trụ từ trong Bạch Ngọc Kinh vươn ra đó không ngừng đổ xuống, lúc này, trước mặt Lý Hỏa Vượng bị Tướng Tương Thủ xâm nhiễm, bất luận rơi xuống dài bao nhiêu cũng đều bị Lý Hỏa Vượng lập tức chém gãy.

Khi Lý Hỏa Vượng tu chân thất luân lợi dụng Vũ Sư Cung để dính liền Tướng Tương Thủ với hắn, cột trụ từ Phúc Sinh Thiên đến vốn không phải là đối thủ.

Lý Hỏa Vượng không ngừng chặt từ dưới cột trụ lên trên, từ Đại Lương trực tiếp chém về bầu trời, cuối cùng lại kiên quyết về đến trong bầu trời đầy sao đó.

Nhìn hỗn độn và mất trật tự trong Bạch Ngọc Kinh đó phun ra từ trong lỗ hổng đó đó lan đến giới phàm tục. Lý Hỏa Vượng gào thét, dồn lực vào tay trực tiếp chém mạnh rìu ngọc vào lỗ hổng đó, hoàn toàn cắt đứt khả năng cột trụ cổ quái đó lan xuống giới phàm tục.

Nhưng Lý Hỏa Vượng biết, như vậy vẫn không đủ, còn lâu mới đủ được, lỗ khuyết vẫn còn đó, mặc kệ không quan tâm thì lỗ hổng đó sẽ càng càng lúc lớn.

Mười mấy nhãn cầu đầy tia máu của hắn trừng nhìn chằm chằm về phía cái rìu ngọc phá chỗ thủng, dưới ánh nhìn của hắn, cái rìu ngọc biến dạng với tốc độ cực nhanh, cuối cùng hồi phục thành hình dạng trước đó chặn một phần lỗ hổng.

Nhưng vẫn chưa hết, dưới ánh nhìn tức giận không rời mắt của Lý Hỏa Vượng, mảnh vụn của cánh cửa rơi xuống trước đó cũng không ngừng khôi phục lại với tốc độ tương đương.

Các mảnh ngọc vụn to nhỏ từ mặt đất dâng lên nhanh chóng kết lại.

Một miếng ngọc vỡ không nhỏ hơn bàn bát tiên bao nhiêu nhanh chóng lướt qua trước mặt Lý Hỏa Vượng, bên trên miếng ngọc vỡ đóng một con dấu màu đỏ.

Lý Hỏa Vượng nhìn thấy hai chữ Chuyên Húc ở bên trái, miếng ngọc vụn đó biến mất trước mặt Lý Hỏa Vượng với tốc độ cực nhanh, trở về vị trí vốn dĩ của nó.

Dưới năng lực tu chân của Lý Hỏa Vượng, cánh cửa đã vỡ tan ghép lại thành hình, hơn nữa khẽ nứt giữa các mạnh vụn nhanh chóng biến mất, biến trở lại thành miếng ngọc khổng lồ còn to hơn tòa núi lơ lửng trong bống tối, treo giữa Bạch Ngọc Kinh và giới phàm tục.

Tuy đã khôi phục lại cánh cửa, nhưng lúc này tình hình không tốt hơn bao nhiêu, Lý Hỏa Vượng nhớ hiện giờ ở Bạch Ngọc Kinh đang xảy ra chuyện gì.

Khi thấy hỗn độn trong cánh cửa lại bị thứ gì đó chống đỡ lên, Lý Hỏa Vượng há sáu cái miệng trên người gào thét, đưa một tay ra sau lưng mình, rút Tích Cốt Kiếm vung thật mạnh, không hề do dự xông vào trong cánh của.

Bạch Ngọc Kinh hỗn độn mất trật tự trước đó đã thay đổi hoàn toàn, các loại thiên đạo không ngừng trộn lẫn va đập vào nhau, không ngừng ảnh hưởng Lý Hỏa Vượng lúc này giống như thủy triều.

Lúc này Ti Mệnh gần hắn nhất là bồ tát vô tướng, động tác của nàng nhẹ nhàng và đẹp mắt, tà áo bay phấp phới không có quy luật trong không trung cho người ta một ảo giác như ở dưới nước.

Quầng sáng hình tròn kỳ dị trắng lóa bao trùm đầu của nàng, khiến hai người không nhìn được diện mạo của hắn. Nhưng khi khoảng cách đủ gần, bọn họ nhìn rõ thực ra quầng sáng đó là do hàng loạt con mắt màu trắng to nhỏ tạo thành.

------o0o------

Kết thúc chương 1487

Chương tiếp theo