Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1330: Dọa

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 6 lượt đọc

Tiến độ: 1330/1527

Chương 1330: Dọa

Nhưng khác với lúc đi ra, khi Lý Hỏa Vượng lại về trong khe nứt, ông lão mặt hồ ly đã từ trên bục cao đi xuống, trốn đi, còn mấy chục đại quân thuyết bất đạt đã bao vây quanh Lý Hỏa Vượng.

Liền sau đó, tất cả đại quân thuyết bất đạt giơ tay ngọc trắng phỉ thúy lên, khí thế bừng bừng thò ra với Lý Hỏa Vượng.

Chỉ cần bị họ chạm vào một chút, thì cơ thể Lý Hỏa Vượng bất luận đau khổ cái chết hay máu thịt thối rữa đều sẽ rời bỏ hắn mà đi.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đạo bào màu đỏ của Lý Hỏa Vượng bỗng trướng lên, bên trong căng phồng, Lý Hỏa Vượng lập tức phân ra thành mấy trăm người.

Tất cả Lý Hỏa Vượng này nhanh chóng bay ra bốn phương tám hướng như bày ong vỡ tổ.

Hơn trăm cánh tay không ngừng vung trong Lý Hỏa Vượng…. có những tên trốn đi, có những tên không trốn đi, Lý Hỏa Vượng bị chạm phải lập tức biến mất như mây khói.

Đây là thủ đoạn của Lý Hỏa Vượng, đã biết năng lực đặc biệt của họ, vậy thì dứt khoát dùng số đông để giành chiến thắng, để họ đối phó không xuể.

Đợi sau khi đại quân không thể nói ra xử lý sạch sẽ tất cả Lý Hỏa Vượng ngập trời, Lý Hỏa Vượng thực sự đã nhân lúc hỗn loạn bỏ chạy khỏi vòng bao vây của họ.

Thấy Lý Hỏa Vượng đứng trên một cái cây phía xa, tất cả mọi người của Thiên Trần Quốc cũng không màng đến người Đại Tề, đều vây đến Lý Hỏa Vượng.

Và họ phóng ra một số thứ, không đợi Lý Hỏa Vượng nhìn rõ thì nó đã biến mất trong không trung, tin rằng quân chi viện của họ sẽ đến nhanh thôi.

Người của Thiên Trần Quốc vây đến với khí thế hùng hổ, nhưng Lý Hỏa Vượng nhìn thấy cảnh này lại không bỏ chạy, mà trực tiếp ngồi khoanh hai chân trên tán cây.

Một Lý Hỏa Vượng khác sinh ra từ trên lưng hắn, hai người đồng thanh niệm chú.

“Kim quang xử, nhật nguyệt tiềm. Bảo tuyền thời, quỷ thất sắc. Hiển tông vu trần thế, vệ giá vu diêm phù.

Nghe thấy tiếng niệm chú của hai Lý Hỏa Vượng, tất cả mọi người của Thiên Trần Quốc phía xa đều lộ vẻ mặt cực kỳ chấn hãi.

Trước đây có một số thành viên đại quân thuyết bất đạt tự sát không thành, thông qua thông tin họ nhận được, người của Thiên Trần Quốc đều biết, tà tu mặc đạo bào đỏ này có thể mời Đấu Mỗ đến hỗ trợ.

Đừng thấy bây giờ họ người đông thế lớn, đối phương chỉ có một người, nhưng đối diện với hóa thân Đấu Mỗ, đám người họ vốn chẳng là gì.

Tiếp đó, tất cả lập tức thể hiện thần thông theo cách của từng người, biến mất trước mặt Lý Hỏa Vượng với tốc độ nhanh nhất.

Sau khi họ biến mất, tiếng niệm chú của Lý Hỏa Vượng cũng vừa kết thúc, nhưng không có gì xảy ra sau đó.

“Hừ” Lý Hỏa Vượng cười lạnh lùng một tiếng rồi đứng lên, phía sau Lý Hỏa Vượng lắc lư một cái bóng rồi lòi ra một thiếu nữ có dung mạo tinh tế, đó không phải là Lý Hỏa Vượng tu chân ra, mà là Lý Hỏa Vượng đóng giả. Vừa nãy Lý Hỏa Vượng không niệm Võng Thiên Bảo Hạp thật, hắn cố ý niệm thiếu mấy chữ, đối phó với họ, không nhất thiết phải dùng tu chân, sử dụng tiểu xảo trên “Phiến kinh” cũng có thể giải quyết rắc rối lần này.

Tuy trải qua người Đại Tề không ngừng cầu nguyện tế bái, đúng là phi cang đang liên tục tăng lên, nhưng muốn tích đủ một lần cũng không phải dễ, không thể lãng phí thứ này vào việc nhỏ như này.

Giải trừ được nguy cơ, bên phái Đại Tề cũng tạm thời an toàn, Lý Hỏa Vượng nhìn quanh một vòng rừng cây rậm rạp, bèn định rời khỏi nơi này trước rồi tính.

Chuyện mình đến Thiên Trần, chắc chắn người bên này cũng biết, mình phải làm rõ tình hình ngọn ngành ở đây trước khi họ tìm được mình.

Đối với Thiên Trần Quốc, ngoại trừ biết họ và Vô Sanh Lão Mẫu có mâu thuẫn, bây giờ Lý Hỏa Vượng cũng không biết gì.

Điều Lý Hỏa Vượng muốn biết nhất là hiện giờ họ có thực lực mạnh đến mức nào, để giết chết Vô Sanh Lão Mẫu lần nữa, họ lại định bỏ ra cái giá lớn thế nào.

Rừng cây rất lớn cũng rất rậm rạp, cũng may Lý Hỏa Vượng thông qua thị giác nhạy bén, quan sát được một số dấu giày xuất hiện trước đó không lâu trong rừng cây.

Thông qua dấu giày, Lý Hỏa Vượng tìm được một số cái bẫy dùng để bắt thú hoang, vì vậy có thể thấy phán đoán chủ nhân của dấu giày này có lẽ là thợ săn.

Chỉ cần cứ tìm theo dấu giày này, chắc sẽ rất nhanh tìm được bóng người.

Nhưng không đợi Lý Hỏa Vượng tìm được chủ nhân của dấu giày, sắc trời đã dần tối.

Nhìn mặt trời dần xuống núi, Lý Hỏa Vượng nghĩ đến một chuyện quan trọng lập tức lên tiếng nhắc nhở.

“Tuế Tuế, giúp ta tính toán canh giờ, xem rốt cuộc bên này có mấy long mạch.

“Ừm.”

Cùng với Lý Tuế đồng ý, một hình ảnh đồng hồ cát lập tức xuất hiện bên cạnh Lý Hỏa Vượng, cát trong đồng hồ cất chậm rãi chảy xuống.

Cát vừa chảy thì là một canh giờ, đồng hồ cát lật chuyển bao nhiêu lần, thì có nghĩa bên phía Thiên Trần Quốc có bấy nhiêu long mạch.

Đúng lúc đồng hồ cát vừa hay chảy được một nửa, cuối cùng Lý Hỏa Vượng tìm được bóng người trong rừng cây.

Đứng trong rừng cây tối tăm, Lý Hỏa Vượng nhìn thôn trại có chút ánh lửa phía xa.

Để tránh mai phục của triều đình Thiên Trần Quốc, Lý Hỏa Vượng ở trong rừng quan sát rất lâu, cuối cùng xác định đây là một thôn trại bình thường.

------o0o------

Kết thúc chương 1330

Chương tiếp theo