Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1285: Công Cụ

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 5 lượt đọc

Tiến độ: 1285/1527

Chương 1285: Công Cụ

“Đúng vậy, Bạch Liên giáo chính là công cụ”

Lý Tuế vừa nói ra lời này, ngoại trừ tiếng Lý Hỏa Vương đang lục lọi thì trong phòng không có tiếng gì khác.

Bạch Linh Miểu trợn tròn mắt, vẻ khó tin nhìn Lý Tuế.

“Mẹ, người có thể không biết, càng ngồi ở địa vị cao những chuyện này càng nhiều, từ xưa đến nay, các vị hoàng đế đều rất tàn nhẫn, sự tàn nhẫn của hoàng đế không phải chỉ nói suông, đây là lí do tại sao con muốn người từ bỏ, tấm lòng của người quá lương thiện, không phù hợp với nơi này.

“Người khó khăn lắm mới từ Thanh Phong Quan đến đây, không dễ dàng gì mới rảnh rỗi một chút, người nên hưởng thụ đi, không cần nghĩ tới những chuyện phiền toái kia”

Bạch Linh Miểu nhớ lại quá khứ, nhớ lại tuổi trẻ với những mộng mơ buồn cười, nàng nhìn về bóng lưng phía xa xa, khóe miệng hơi nhếch lên.

Sau một vài nhịp thở, sức nặng của thực tế lại kéo nàng trở lại, nàng nhìn thẳng ra chỗ khác.

“Quả thật là như vậy, nhưng có những chuyện không phải bản thân muốn làm gì là làm như vậy.

“Ta không thể rời đi, đặc biệt là sau khi nghe con nói những điều này “Vì sao?”

Trên mặt Lý Tuế không có gì là ngạc nhiên, nhưng nàng vẫn là hỏi.

“Bởi vì ta không yên tâm. Ta không yên tâm về vị hoàng đế có thể dễ dàng nói ra hai triệu sinh mạng này. Họ đều là người, không phải là cỏ dại mọc trên giang sơn xã tắc của hoàng đế”

Bạch Linh Miêu dùng hai tay nắm lấy quần áo của nàng.

“Ta ở chỗ này, ít nhất họ còn có thể có chút kiêng dè. Nếu như ta thật sự rời đi, như vậy chỉ còn lại tín đồ Bách Liên, thật sự sẽ trở thành một đống rời rạc, mặc cho họ tàn sát.

“Người nói không sai, từ xưa đến này đế vương đều tàn nhẫn như vậy, ta cũng không dám tưởng tượng sau này họ muốn đối phó với tín đồ Bách Liên như thế nào”

Bạch Linh Miểu nói đến đây, liền buông quần áo đang cầm trên tay.

“Tuế Tuế, trở về nói với Cao Chí Kiên, mọi chuyện đều phải nhờ con cầu xin, phải bày tỏ thành ý, ta đã hạn chế người trong giáo truyền đạo”

Lý Tuế nhẹ nhấp một ngụm trà rồi nói:

“Mẹ, có một số việc không chỉ đơn thuần ở con người, bên trên nghĩ như thế nào mẹ làm như thế ấy, Vô Sanh lão mẫu có đồng ý không? Cuối cùng lại mất lòng đôi bên”

“Con là con gái của người nên mới nói những lời này, con không muốn người mệt, càng không muốn người khó xử.

Sắc mặt Bạch Linh Miếu có chút thay đổi, nhưng nàng vẫn là không có thay đổi chủ ý.

“Ta biết sẽ có khó khăn, nhưng ta không muốn từ bỏ, ta muốn thử.”

“Cũng không thể mới chỉ nghe con nói có khó khăn, đến thử cũng không thử mà dễ dàng từ bỏ, đúng không?”

“Ta không muốn cứ luôn phải chạy trốn, lần này cũng không muốn chạy trốn, mặc kệ kết quả như thế nào, ta cũng không hối hận”

“Tuyệt!”

Nhị Thần хоау nửa thân trên và hôn lên má của Bạch Linh Miếu.

“Đúng vậy! Lão nương đã rất vất vả mới có được địa vị này, dựa vào cái gì mà họ nói gì là phải như vậy? Họ là gì chứ?”

“Nếu có bản lĩnh họ có thể đến quyết chiến, xem xem người với số người của Bạch Liên giáo hiện tại có bản lĩnh đánh gãy răng bọn chúng hay không!”

Nghe vậy, cuối cùng Lý Tuế cũng hiểu được suy nghĩ của Bạch Linh Miểu, nàng khẽ gật đầu:

“Được, con hiểu, con sẽ truyền đạt ý của người”

Nói xong, nàng đứng dậy đi về phía Lý Hỏa Vượng.

“Cha, người vẫn chưa tìm được sao? Có cần con tìm giúp người không? Rốt cuộc là người muốn tìm cái gì?”

Nhị Thần liếc nhìn thuốc bổ bên cạnh, nói với Bạch Linh Miểu:

“Dù sao chúng ta cũng là mẹ kế nên vẫn có chút xa lạ. Ngươi xem nàng ấy tự nhiên với cha ruột của mình bao nhiều”

“Sao ngươi có thể nghĩ Tuế Tuế như vậy, trước kia không phải rất thân với nàng ấy sao? Đây cũng không phải chuyện của nàng ấy, nàng bị ép làm thuyết khách cho hai bên thôi”

“Có phải là thuyết khách hay không trong lòng người hiểu rõ, ta thân với nàng ấy, nhưng nàng đã không còn là đứa bé hai tuổi trước kia nữa, nàng năm nay đã 162 tuổi, dù sao vẫn là cách nhau một bậc.

Bạch Linh Miểu khẽ nhíu mày, đứng dậy đi về hướng Lý Hỏa Vượng Thấy Bạch Linh Miêu không muốn nghe, Nhị Thần cũng không nói gì, dù sao đã nói ra ý của mình là được.

“Lão điên, ngươi tìm cái gì, tìm nửa ngày vẫn chưa tìm được”

Tám cặp mắt tìm đương nhiên sẽ nhanh hơn một cặp mắt, sau một lúc, tất cả các loại sách trong tủ đều bày ra và phân loại rõ ràng.

Có tranh, có truyện ký, có kinh Phật, rất lộn xộn. Lý Hỏa Vượng ngồi dưới đất, vô cùng cẩn thận nhìn chữ trên đó, không bỏ sót chi tiết nào, nói không chừng thứ hắn đang tìm chính là ở trong đó.

“Cha, Đại Tề xảy ra chuyện gì rồi phải không?”

Lý Tuế nhạy cảm liền nhận ra điều gì đó.

“Ừm, bọn hắn tới rồi, mục đích của bọn chúng không phải Đại Tề, mà là Đại Lương! Bọn hắn đi ngang qua Đại Tề!

Mục đích thực sự của bọn chúng là tới Đại Lương, là muốn giết mẹ của con!”

Lời này vừa nói ra, Lý Tuế cùng Bạch Linh Miểu đều sửng sốt, cuối cùng họ cũng hiểu rõ vì sao vừa rồi Lý Hỏa Vượng lại vội vàng như vậy.

------o0o------

Kết thúc chương 1285

Chương tiếp theo