Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1334: Tập Kích

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 6 lượt đọc

Tiến độ: 1334/1527

Chương 1334: Tập Kích

Nói đến đây, nhị đương gia lập tức thủ nhỏ tiếng, sau khi nhìn một cái về phía sân khấu đang hỗn loạn phía dưới một cái, lại thấp giọng nói.

“Ta nghe nói, lần này có liên quan đến Nguyệt Tuyến, đi xem sao trước rồi tính.

Đúng lúc này, dưới tầng bỗng vang lên tiếng hô hét.

“Nhị đương gia! Trong hố lửa có vuốt đại bàng lướt qua!”

Cùng với tiếng huýt còi vang lên, các loại cửa của viện kịch phập một tiếng trực tiếp đóng lại.

Thấy mình bị phát hiện, Lý Hỏa Vượng cũng không định trốn, tên béo này chắc chắn biết gì đó, mình phải ép hỏi hắn mới được.

Nhị đương gia đó ném bài cửu trong tay đi, nhìn sang Lý Hỏa Vượng có khuôn mặt Dương Tiểu Hài.

“Sát kề vai, cùng ném?”

“Ta ném ông nội ngươi!”

Khi Lý Hỏa Vượng vút người trực tiếp đến trước mặt tên béo, vừa định rút kiếm, lại nghĩ đến phải giữ hắn lại, tiện tay vợt đồng hồ cát bên cạnh lên, đập mạnh lên đầu hắn.

Cả đồng hồ cát bọ đập đến biến dạng, nhưng cái đầu của tên béo đó bị đập vỡ đầu chảy máu, lảo đảo ngã xuống đất.

“Đâm!”

Hắn tức giận gầm lên một tiếng, sát khí ngút trời lập tức bao trùm cả sân viện, tất cả thổ phỉ cũng tức giận gào thét lao về phía Lý Hỏa Vượng.

“Ta đến đây”

Lý Tuế vừa dứt lời, cả viện kịch lập tức méo mó, bất luận là mặt đất hay là người đều bắt đầu lúc thì kéo dài, một lúc lại co ngắn, một lúc lại biến to lên, một lúc lại nhỏ lại.

Sát khí vừa ngưng tụ lại vừa nãy nhanh chóng đứt đoạn giống như kéo sợi mì.

Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng và Lý Tuế liên thủ lại vô cùng đáng sợ, tên béo đó vô cùng thức thời quỳ dưới đất xin tha.

“Đứng lên! Chúng ta đến chỗ khác!”

Lý Hỏa Vượng đá hắn một cú, lôi hắn định bỏ đi.

“Cha! Cẩn thận” Đúng lúc Lý Tuế nhắc nhở, một bàn tay khô gày trực tiếp phụp một tiếng xuyên ra từ lồng ngực Lý Hỏa Vượng.

Lý Hỏa Vượng không quan tâm đến thương tích của mình, mà quan tâm đến cái thứ trên lòng bàn tay đó Bàn tay đó đã lôi ra một số thứ màu vàng sẫm, Lý Hỏa Vượng biết nó là cái gì, tiên thiên nhất khí của mình lại bị người này lôi ra!

Tâm tố có thể tu chân được đều dựa vào tiên thiên nhất khí trong cơ thể, Lý Hỏa Vượng cũng biết điều này. Nhưng hắn không biết rằng, người của Thiên Trần Quốc không những có thể dễ dàng tiếp xúc thiên đạo, mà ngay cả tiên thiên nhất khí trong cơ thể mình mà bọn họ cũng có thể lôi ra được!

Trong móng vuốt trong lồng ngực Lý Hỏa Vượng, cái thứ màu vàng đang chậm rãi chảy đó chính là tiên thiên nhất khí trong cơ thể mình, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nó ở bên ngoài cơ thể.

Trước đây Lý Hỏa Vượng từng bị thương rất nhiều lần, nhưng chưa từng có lần nào bị thương nghiêm trọng như vậy.

Nếu không có tiên thiên nhất khí, mình cũng không thể tu chân, e rằng mình sẽ biến thành một người bình thường thật.

Tiếng soạt soạt lại vang lên lần nữa, bộ móng vuốt sắc đó tóm lấy tiên thiên nhất khí và định lôi ra khỏi cơ thể Lý Hỏa Vượng. Đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc, mười mấy cái xúc tu nhanh chóng chui ra trên lưng Lý Hỏa Vượng, quấn chặt cánh tay đó, ngăn đối phương mang tiên thiên nhất khí của Lý Hỏa Vượng đi.

Đương nhiên Lý Hỏa Vượng không thể bỏ qua cơ hội mà Lý Tuế tạo ra, lập tức rút Tích Cốt Kiếm trên lưng mình ra.

Nhưng kẻ địch ở phía sau mình, Lý Hỏa Vượng quay lại hắn cũng quay lại, nhất thời không thể tấn công đến được.

Trong lúc cấp bách, Lý Hỏa Vượng bất chấp, hai tay tóm chặt cái đầu của mình quay mạnh sang bên trái. Cùng cái tiếng xương rắc rắc vang lên, vặn cổ, khuôn mặt của Lý Hỏa Vượng lập tức đổi vị trí với sau ót của hắn. Cái đầu quay lại, cuối cùng Lý Hỏa Vượng đã nhìn thấy chủ nhân của bộ móng vuốt đó là ai.

Đó là một ông lão lưng gù có một con mắt to một con mắt nhỏ, một cái sừng trên đầu vén mái tóc sang hai bên, lộ ra một con mắt mờ mờ bên trong.

Hắn chọc tay phải vào lồng ngực của Lý Hỏa Vượng, tay trái lại cầm một cây thiền trượng treo đầy hồ lô lớn nhỏ.

“Chết đi cho ta!”

Lý Hỏa Vượng gầm lên tức giận, cùng với xương gãy lật khớp, Lý Hỏa Vượng lật tay cầm Tích Cốt Kiếm chém lên người hắn.

Không ngờ, cơ thể của đối phương lại bắt đầu méo mó biến dạng, đây không phải là tích cốt của Gia Cát Uyên, đây là tích cốt của tâm tố Lý Hỏa Vượng.

Thấy mình không rút được tay ra, Lý Hỏa Vượng cũng sắp tấn công tới, ông lão một mắt lập tức quyết đoán vung thiền trượng.

Chỉ thấy tay phải của hắn gãy lìa, hắn giống như thằn lằn đứt đuôi, nhanh chóng tránh xa Lý Hỏa Vượng, tránh rơi vào con đường chết.

Khi Lý Hỏa Vượng cắn răng, xoay cái đầu của mình trở lại, thấy bên trong viện kịch rộng lớn không chỉ có ông lão cầm thiền trượng đó.

Cô gái che mặt đánh đàn dây trước đó và Phá Đại Nhĩ gạ gẫm mình trước đây, thậm chí còn có mấy người lạ ăn mặc quái dị, tất cả có tám người đứng vây quanh mình.

Rất hiển nhiên là sau khi Thiên Trần Quốc biết tin mình đến, bọn họ lập tức đến đối phó mình.

Lý Hỏa Vượng tỏ ra nghiêm trọng, cúi đầu nhìn cánh tay gãy chọc vào lồng ngực của mình, hắn không ngờ người của Thiên Trần Quốc lại đến nhanh như vậy, càng không ngờ người của bên này lại biết thông tin của mình nhanh như vậy, và còn đổi kế sách đánh lén.

Kẻ địch lần này của mình khác với trước đây, là cả thế giới! Chỉ cần bị họ tìm được sơ hở, mình sẽ rơi vào tình trạng vô cùng nguy hiểm.

------o0o------

Kết thúc chương 1334

Chương tiếp theo