Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1302: Tương Lai Tốt Đẹp

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 6 lượt đọc

Tiến độ: 1302/1527

Chương 1302: Tương Lai Tốt Đẹp

Cho đến khi và hết hơn nửa bát, hắn mới bưng lên đổ vào bát canh của mình.

Khi cúi đầu nhìn canh rau dại trong bát, lại phát hiện bên trên có một lớp mỡ lợn mỏng, hắn lập tức xì xụp húp.

Húp một ngụm, toàn thân run lên, giữa miệng dâng lên hương vị khó mà diễn tả bằng lời, hồi lâu vẫn không tan đi, đúng là hương vị tuyệt vời.

“Ha.”

Dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, thở dài sung sướng một hơi.

“Mẹ kiếp, đây mới là cuộc sống chứ”

Đúng lúc này, tiếng bàn tán của những người khác ở một bên liên tiếp truyền đến tai hắn.

“Ầy, cuộc sống ngày càng đầy hy vọng, ngươi xem xì dầu này, thật là nhiều, lúc vợ ta còn sống, cũng không nỡ cho nhiều xì dầu thế này”

“Đúng thế, còn được ăn ngon hơn ta ăn ngày xưa.

“Là nhờ có Bồ tát đó, chỗ lương thực này đều do hắn đưa đến “Ta nghe nói đã đưa mấy ngày mấy đêm, mà vẫn chưa xong, Chính Đức Tự chất thẳng thành núi lương thực rồi!”

Phùng Bát Vạn không đáp lời, vì hắn hiểu nhiều hơn, hắn còn tận mắt nhìn thấy Bồ tát áo đỏ cơ. Tuy tính khí Bồ tát không tốt lắm, nhưng trong lòng hắn, thì chính là Bồ tát cứu khổ cứu nạn. Khoảnh khắc đó, vị Bồ tát mơ hồ như có như không trong câu chuyện mà hắn từng nghe người già kể ngày xưa lập tức hiện ra chân thực.

Hắn còn lập một thần vị ở trong nhà, tượng được nặn bằng đất, bất luận là thanh kiếm sau lưng Bồ tát hay đạo bào màu đỏ đều rất giống.

Hắn còn lập một bài vị trước mặt tượng thần, bài vị Gia Cát Uyên.

Tuy bây giờ không có hương, nhưng ngày nào hắn cũng tế bái ngày đêm, ngày mùng một và mười lăm hàng tháng, hắn còn đặc biệt tiết kiệm chút lương thực để về nhà cúng tế.

“Soat.”

Phùng Bát Vạn khổ sở ôm bụng của mình, lại bắt đầu đau bụng rồi, từ khi mình ăn nấm mà mình trồng ra, cứ cách ba đến năm hôm lại đau một lần, cũng không biết tại sao.

Đúng lúc này, hắn liếc nhìn thấy một bóng màu đỏ từ chân trời lướt qua.

“Bồ tát Gia Cát ư?”

Phùng Bát Vạn quên luôn đau bụng, vừa đứng lên, màu đỏ đó đã bay đi thật xa.

Lúc này Lý Hỏa Vượng vốn không chú ý đến ánh nhìn bên dưới, sức chú ý đều tập trung vào phòng thủ thành trì bên dưới.

Tương thành đã từng mục nát đổ sập đang dần được dựng lên, cho dù bên trong tường thành không có gì, thì cũng phải xây dựng tường thành xong trước rồi tính.

Đứng trước việc đại quân Thiên Trần Quốc có khả năng xuất hiện tấn công bất kỳ nơi nào, Lý Hỏa Vượng không dám buông lỏng. Nếu dựa theo tốc độ và phạm vi vận chuyển của Tích Cốt Kiếm, thì có lẽ sẽ không đưa được quá nhiều người đến, nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, vẫn nên chuẩn bị trước thì hơn.

Bây giờ Giám Thiên Ti mà Đại Tề xây dựng lại đã biết lai lịch của Thiên Trần Quốc, họ không những bắt đầu cảnh giới xung quanh, mà còn mở rộng số người.

Nhưng không phải tất cả mọi người đều có thể có thiên phú này, không có nhiều tông môn phe phái có thể gia nhập, thực lực tổng thể của Đại Tề không được nâng cao nhiều.

Thứ duy nhất có thể mở rộng nhanh chóng là binh gia, dân chúng Đại Tề liên tục nhập quân ngũ, binh gia của Đại Tề đang dần được xây dựng lại.

Nhưng điều kỳ lạ là, hình như Thiên Trần Quốc không nóng vội, đối diện với Đại Tề đang nhanh chóng hồi phục, lại không có ai đến hoặc là đánh úp.

Lý Hỏa Vượng cũng không vội, thời gian đứng ở phía hắn, cứ kéo dài tiếp, Đại Tề sẽ càng ngày càng mạnh.

Nếu Đại Tề phục hồi được quốc lực như trước đây, e rằng người của Thiên Trần Quốc hôm đó muốn mượn đường thì hoàn toàn không còn cơ hội.

Nhưng điều khiến Lý Hỏa Vượng bất an là, dạo này đã xảy ra một vài chuyện kỳ lạ, rõ ràng mình không lừa ai, nhưng phi cang không ngừng hiện ra.

Hơn nữa không chỉ là một chút, mà vô cùng nhiều, hơn nữa còn không ngừng tăng thêm.

Tuy nói sau này giao chiến sẽ có thể dùng đến nhiều phi cang, nhưng cũng thật kỳ lạ quá.

“Thế này là sao? Chẳng lẽ là âm mưu của Tọa Vong Đạo? Đầu tử cũng muốn chen một chân vào chuyện này? Hay là thủ đoạn cảu Bắc Phong?”

Nhưng nghĩ kỹ lại, thì cảm thấy không thể nào, Bắc Phong không có thủ đoạn này, hơn nữa hắn từng bị Tọa Vong Đạo lừa, cũng chưa từng gặp Tọa Vong Đạo nào biết cho người khác phi cang.

Trước nay họ chỉ biết lừa gạt người khác, chứ không cho người khác thứ gì.

“Chẳng lẽ là thuật lừa đảo mới? Dùng phi cương lừa phi cương chăng?”

“Đợi có thời gian quay về, dứt khoát bảo Tuế Tuế hành hạ Tọa Vong Đạo, tránh để họ đến gây thêm loạn cho ta Trong lúc suy nghĩ, Lý Hỏa Vượng đã đến nội cung thành U Đô, hắn trực tiếp bay xuống. Hoàng thành của U Đô cũng được Mặc gia xây dựng lại, nhưng nơi này không còn hoàng đế, hoàn toàn bị Ti Thiên Giám chiếm giữ.

“Tiên sư, người Càn gia và một số đồng liêu giỏi xem bói tính quẻ không tính ra được họ sẽ ra từ bên nào. Lý Hỏa Vượng cũng không trách họ, người của thế giới snafy dù tính toán thế nào, cũng chỉ tính được những thứ trong thế giới, làm sao bọn họ có thể tính toán được thứ ở quê hương chân không chứ. Huống hồ hiện nay xu hương phong thủy Đại Tề đều dừng rồi, e rằng họ có tính thế nào cũng không tính ra được, chọn ngày chiêm tinh thì càng đừng nghĩ đến.

------o0o------

Kết thúc chương 1302

Chương tiếp theo