Cài đặt đọc

Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1329: Năng Lực Kỳ Lạ

Hồ Vĩ Bút 06/07/2025 08:25 6 lượt đọc

Tiến độ: 1329/1527

Chương 1329: Năng Lực Kỳ Lạ

Lúc này Lý Hỏa Vượng cau chặt mày nằm đó, hắn thông qua thính giác nhạy bén của mình, cảm nhận tất cả động tĩnh trên đất.

Hắn đã nằm ở đây cả một ngày, vì để nghiệm chứng thông tin của Đầu Tử có chính xác hay không.

“Có ngột ngạt không? Có cần ra ngoài cho thoáng khí không?”

Lý Hỏa Vượng hỏi Lý Tuế trong lòng.

“Cha, chúng đến rồi”

Lúc nghe thấy lời này, Lý Hỏa Vượng lập tức căng chặt da đầu, tim đập nhanh hơn.

Sau đó hắn nghe thấy tiếng bước chân nặng trịch bên trên, và cả vài tiếng chim kêu, hiện tại Đại Tề không có chim! Đó là chim của Thiên Trần Quốc!

Lý Hỏa Vượng khẽ động trong lòng, bùn đất nện xung quanh bắt đầu hóa lỏng, cẩn thận đẩy hắn chậm rãi lại gần mặt đất.

Khi một con mắt của Lý Hỏa Vượng thấy người đi đến cố ý ăn mực đóng giả người Đại Tề thông qua kẽ lá, hắn lập tức thở nhẹ nhõm.

“Không phải đại quân thuyết bất đạt, là nội gián được cử đến, Thiên Trần Quốc bắt đầu thực hiện âm mưu rồi. Có vẻ cũng có không ít người, ít nhất cũng mấy trăm người.

Lý Hỏa Vượng không biết đám người họ đến là muốn làm gì, nhưng bất kể họ muốn làm gì, thì đã biết vị trí hiện giờ của họ, vậy kế hoạch của họ hỏng hẳn rồi.

Không có chút cảnh giác nào, phía sau sườn núi phía xa đột nhiên có mấy bóng đen bay lên, rơi về phía bên này. Đợi khi lại gần mới phát hiện, đó là phật tổ của Chính Đức Tự, phật tổ trong không trung mở cái miệng lớn méo mó, cùng niệm phật kinh khó hiểu với hòa thượng trong cơ thể nó.

“Yết đề yết! Đề ba la yết! Đề ba la tăng! Yết đề bồ đề tát bà ha.

Khi phật tổ đập mạnh vào đám người, cả cơ thể lúc nhúc lập tức như quả dưa hấu rơi xuống đất, đập đến tan nát. Còn các nội gián bị dính trên máu thịt phật tổ đều tuyệt vọng kêu thảm thiết, máu thịt toàn thân cũng bắt đầu không ngừng méo mó, và không thể tránh được chất thành một đống.

Những người đến làm nội gián, mà còn đông người như vậy, đối mặt với phật tổ Chính Đức Tự đột nhiên đánh lén, lập thời bị đánh đến không kịp trở tay.

Nhưng đối phương cũng phản ứng rất nhanh, cùng với một tiếng đàn dây êm tai vội vang lên, gạo rữa nát màu đen phun ra như sóng biển từ trong khe nứt lịch sử, lập tức che lấp cả phật tổ.

Ở ngay chỗ trũng không lớn lắm, tình hình bắt đầu gay cấn, tuy rất khó phân biệt hai bên, nhưng người Đại Tề chết một người thì mất một ruộng.

“Như này không ổn, chúng ta qua bên đó trước, cắt đứt gốc của hắn trước!”

Lý Hỏa Vượng nói xong, cơ thể áp sát vào cỏ rồi lại gần về phía Thiên Trần Quốc.

Đám người Thiền Độ dốc hết sức, tình hình cuộc chiến bên ngoài vô cùng kịch liệt, đến mức người của Trần Thiên Quốc vốn không chú ý đến lại có người tiến đến gần.

Thông qua cái động tròn, Lý Hỏa Vượng thấy rừng cây rậm rạp bên đó, còn có người ở giữa rừng cây.

Xem ra để đưa nội gián đến lần này, Thiên Trần Quốc đưa không ít người đến, phần lớn đều là những kẻ độc ác cao lớn thô kệch.

Trong số họ, Lý Hỏa Vượng không thấy đại quân thuyết bất đạt được và kim long đó, trong lòng thầm thở nhẹ nhõm.

Ít nhất xét hiện tại, đây không phải là cái bẫy, Đầu Tử không hãm hại mình về chuyện này.

Khi Lý Hỏa Vượng thấy rừng cây đó đang nhanh chóng thu nhỏ lại, cơ thể mau chóng lệch vị trí, trực tiếp xuyên vào trong.

Lúc vừa đến Thiên Trần Quốc, Lý Hỏa Vượng chú ý thấy tình hình mà trước đó chưa thấy, trên bục cao phía sau đám đông, có một ông lão đi cà kheo, trên mặt trang điểm kiểu hồ ly.

Giữ đôi lông mày hắn có chấm đỏ, trên trán có dấu ấn, cà keo cáo mấy trượng vững vàng dẫm dưới đất, cơ thể nghiêng phía trước, trên hai tay cũng buộc hai cây gậy cắm thẳng dưới đất.

Khi Lý Hỏa Vượng vừa thấy hắn thì đã đoán chức người này chính là tâm bàn liên kết Đại Tề và Thiên Trần Quốc.

Không vì điều gì khác, chỉ vì mỗi lần hắn nhướn lông mày, thì sẽ có một cái động xuất hiện lấy hắn làm trung tâm, đưa người của Thiên Trần Quốc qua.

Nơi này là một cánh rừng, ngoại trừ một số kẻ địch đang không ngừng đến Đại Tề, chỉ còn lại mấy chục đại quân không thể nói ra.

Thấy họ vô cùng cảnh giác vây quanh ông lão mặt hồ ly đi cà kheo đó, càng chứng thực hơn suy nghĩ của Lý Hỏa Vượng.

“Đi thôi!”

Lý Hỏa Vượng ra lệnh, mười mấy xúc tu chui ra từ trong cơ thể hắn mau chóng chống xuống đất.

Co rút lại phối hợp với Lý Hỏa Vượng, hắn cầm Tích Cốt Kiếm, xông về phía ông lão mặt hồ ly với tốc độ cực kỳ nhanh.

Thấy Lý Hỏa Vượng sắp xông đến trước mặt họ, một cái miệng hố lịch sử xuất hiện giữa hư không, lập tức chặn đường của Lý Hỏa Vượng.

Khi Lý Hỏa Vượng thông qua cái miệng hố thấy Thiền Độ đang ăn Giới Hương của người khác, liền hiểu bên đó là Đại Tề, người này lại dùng năng lực của tâm bàn để tấn công.

Hơn nữa không đơn giản chỉ như vậy, trên đỉnh đầu cũng lập tức có một cái miệng hố xuất hiện, giao điểm của hai cái hố dường như muốn dùng mép hố cắt cả Lý Hỏa Vượng.

Một số cái hố mới cũng đang nhanh chóng xuất hiện vây quanh Lý Hỏa Vượng, đúng là đối phương tận dụng năng lực của mình thật hoàn hảo.

Lý Hỏa Vượng không đợi hai cái hố giao nhau, trực tiếp xông vào trong cái hố trước mặt, chân phải dẫm mạnh lên chân trái, hắn lập tức nhanh chóng xoay người trên không trung của cuộc chiến đấu kịch liệt Đại Tề. Đợi thấy hai cái hố trên không trung mở ra, Lý Hỏa Vượng mới vụt người lần nữa, lại chui vào trong cái hố tròn đó.

------o0o------

Kết thúc chương 1329

Chương tiếp theo